Trong phòng, một cô gái xinh đẹp khoảng 27-28 tuổi đang nằm xem TV. Cô có vầng trán đầy đặn, khuôn mặt đầy khí chất, đường nét ngũ quan sắc sảo nhưng sắc mặt hơi tái nhợt.

"Đại sư Kiều, đây là con gái tôi Giang Khả Khả. Khả Khả, đây là Đại sư Kiều."

Giang Khả Khả đảo mắt, biểu cảm y hệt Giang tổng: "Hừ hừ."

"Giang Khả Khả, lúc ngã cô có chảy m/áu không? Vết thương ở đâu, cho tôi xem?"

Giang Khả Khả sửng sốt, bật cười ha hả: "Mẹ ơi, con đã bảo vị đại sư này là giả mà. Con đâu có chảy m/áu, chỉ bị trật mắt cá thôi." Nói xong cô ta ngạo nghễ ngẩng cằm về phía tôi: "Lộ tẩy rồi nhé!"

Chủ tịch Giang lập tức đắc ý tiến tới nắm tay Giang Khả Khả: "Cục cưng, ba biết ngay trong nhà chỉ có con và ba là tỉnh táo. Vị Đại sư Kiều này, mời cô về cho."

Tôi nhíu ch/ặt mày, đưa tay ra bấm tính: "Không thể nào. Thân nguyệt thập cửu, giờ Thân (15-17h), vị trí Tốn, nguyệt khuyết khí suy. Trận phong h/ồn đã làm tổn thương cô thì không thể không thấy m/áu."

Giang Khả Khả gi/ật mình, bồn chồn gãi đầu: "Lúc tôi ngã là hơn 4 giờ, cô tính được cả điều đó sao?"

Chủ tịch Giang: "Con đừng tin, chắc Hạo Ngôn đã nói cho cô ta biết."

Tôi trừng mắt nghiêm túc = nhìn Giang Khả Khả, đột nhiên tiến tới nắm ch/ặt tay cô ta: "Nhất định có chỗ chảy m/áu! Nói mau!"

Giang Khả Khả gi/ật nảy mình, chớp mắt vài cái rồi đ/ập tay lên trán: "À! Nhớ ra rồi! Sau khi ngã tôi có tới tháng, cái này cũng tính sao?"

Kỳ kinh nguyệt? Đó là quá trình trao đổi chất tự nhiên, trận phong h/ồn gây thương tổn không thể nào là hiện tượng này được. Tôi chăm chú nhìn Giang Khả Khả, trong đầu lóe lên một ý niệm kinh hãi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm