Ái Tình Quấn Hồn

Chương 11

27/09/2025 11:26

Mười năm trước, tôi và Phương Thiến Vân yêu nhau thật lòng.

Mười năm sau, tôi và Phương Thiến Vân h/ận nhau cũng thật lòng.

Tôi chưa từng nghĩ chỉ mười năm ngắn ngủi, mối qu/an h/ệ giữa hai chúng tôi lại có thể thay đổi kinh thiên động địa đến thế. Hôn nhân đúng là thứ có thể làm thay đổi con người ta triệt để.

Lần đầu tiên cảm thấy bực bội là khi nào? Lần đầu tiên cảm thấy mệt mỏi là khi nào? Lần đầu tiên về đến nhà nhưng không muốn bước xuống xe, chỉ muốn ngồi lì trong garage là khi nào?

Lần đầu tiên đảo mắt nhìn người phụ nữ khác là khi nào? Lần đầu tiên nói dối, lần đầu tiên ngoại tình, lần đầu tiên nghĩ đến ly hôn, lần đầu tiên nhen nhóm ý định gi*t người... Tất cả đều xảy ra từ khi nào?

Giờ đây tôi đã chẳng thể nhớ nổi.

Mười năm, khoảng thời gian đủ để một cặp vợ chồng từng thương nhau như hình với bóng trở thành đôi uyên ương oán gi/ận. Rốt cuộc tất cả đã xảy ra như thế nào?

Suốt mười năm, tôi đã vứt bỏ lời thề "yêu cô ấy đến ch*t không thay lòng" vào quên lãng. Càng quên bẵng đi khát vọng "mong cô ấy mãi yêu tôi".

Trên đời làm gì có cái gọi là mãi mãi.

Khuôn mặt trắng bệch như x/á/c ch*t kia, khoảnh khắc thời gian ngưng đọng ấy, chẳng qua chỉ là ảo giác nhất thời do hội chứng lo âu tiền hôn nhân mà thôi.

Làm gì có thứ tình yêu "chí tử bất dụ" nào tồn tại. Tất cả chỉ là lời đường mật dành cho trẻ con.

Có một thời gian, tôi đã nghĩ như vậy.

Cho đến khi những luận điệu tự lừa dối bản thân ấy cũng phai mờ. Cho đến khi tôi và Phương Thiến Vân ra tay tàn đ/ộc với nhau. Cho đến khi Phương Thiến Vân mang theo thương tích tôi gây ra, lần lượt từ cõi ch*t trở về.

Lúc đó tôi mới hiểu, hóa ra "chí tử bất dụ" là có thật. Cô ấy không thể ch*t. Cô ấy vĩnh viễn không thể ch*t. Dù bị x/é thành trăm mảnh, dù hóa thành tro tàn, cô ấy vẫn sẽ trở về như xưa, tiếp tục yêu tôi.

Đó chính là "chí tử bất dụ".

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
7 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm