NGƯỜI MAI TÁNG

Chương 34: Sông Vạn Thi

21/06/2025 14:55

Con ngăn thành hai khu, khu Tử vừa rồi khu nhà còn kia khu ổ chuột, hai khu nhau con triển chúng hoàn toàn khác nhau.

"Đây phía Giang Hà."

Văn Tử đỗ xe xuống xe về phía Giang Hà, hiện nước chảy về hướng Đông, vẫn còn nhiều thứ gì đó.

"Những đó gì vậy?"

"Họ phía Giang kỳ quái, thỉnh thoảng nhảy t.ự t.ử.”

Nghĩ tới mắt, khẽ gật đầu: "Nhảy t.ự t.ử nghe những đều thiếu nữ đúng không?”

"Ừm, đúng vậy, nghe những thầy phong thủy đó nơi kia ch/ôn cất quân vương, quân vương bản tính d/âm ch*t lo/ạn sông, các trẻ ngừng nhảy t.ự t.ử."

Tôi tính toán thời gian chút, nói: “Cô về đi, ở đây lát.”

"Vậy... nhé?"

Văn Tử thấy xe, nghĩ lát nữa về.

Nhưng lắc đầu: “Tôi biết lâu, tối!”

Văn Tử sửng sốt, cụp hỏi: “Vậy hay buổi tối đón anh?”

khá tốt, cần.

Đêm nay thật xem Giang như khí thành tạo thành tà khí liên kết mẹ trở thành sát khí.

Nếu đúng như vậy, thì phiền phức!

Thấy kiên quyết, Tử gì, đứng khom nói: "Ngô tiên sinh, hãy mẹ tôi. Sau xong xuôi, tiền được."

Tôi cười nhạt: “Phong thủy tiền, trì cân bằng giữa hai cõi!”

Tuy nghe xong tiền, lòng vô cùng rỡ.

Suy cùng, thì ăn, con quân tử yêu tiền, đã thì đàng hoàng.

Tôi gật đầu: "Tôi hết sức!"

Văn Tử gật đầu, đó số điện thoại nói: "Ngô tiên sinh, hiện điều gì hoặc giải quyết, hãy gọi tôi."

Nói xong quay xe rồi từ lái đi khuất khỏi tôi.

Nhìn xe cộ từ rời đi, xuống hàng rào bờ sông, ngắm hoàng hôn chiều tà, cảnh về lòng dâng cảm xúc tả.

Tôi đã tỉnh tuần, biết bây giờ thế nào rồi.

Tôi nghĩ trở lại thăm báo bình ổn mọi thứ ở đây.

"Hô..."

Trong suy nghĩ, bầu tối sầm tốc độ cực nhanh, ngẩng đầu nhất thời lâm vào trầm tư.

Lúc này, nhân viên hộ bờ nhanh chóng rời đi. Một sau, khu vực xung quanh trở vắng vẻ, nghe thấy tiếng xe cộ cầu, yên lặng bờ, bởi bờ vẫn còn nắng lặn khí hiện rõ, sáng sớm ra.

"Ồ... Vậy đợi!"

Tôi nhàm bãi cỏ bờ nằm xuống, khung cảnh xung quanh mơ hồ im ắng, dự nằm sáng.

Ngay nản, đôi bông tai cổ hơi khẽ rung, bóng xinh hiện tôi.

"Hả? Sao em đây?" chút gặp nguy hiểm, Bội hiện!

"Anh biết nơi đâu không?"

Câu hỏi khiến sửng sốt, theo bản năng trả lời: Giang Hà!"

“Không.”

Đột nhận câu tôi.

Tôi hơi hiểu, hỏi: “Vậy theo em nó gì?”

"Đây Vạn Thi!"

Tôi hơi tò mò nghe này, hỏi sao biết?

"A Phàm, hãy bốn phía xung nơi đây vốn nước cây nước sinh sôi, tất cả đều khô héo. tại, giống như dòng ch*t, vô cùng tĩnh mịch.”

“Quả thật như vậy, phong thủy tương ứng dòng vậy. Thật kỳ lạ, đặc biệt hiện tượng sống hiếm thấy”.

"Th* nằm dưới dòng ít, vốn thêm th* đường lại, phản chiếu cửa địa ngục."

Tôi mắt, sờ sờ cằm nói: "Có nhiều ch*t, nơi khí tăng ngàn vạn th* chìm xuống sông, cửa địa ngục mở ra?"

Bội gật đầu: "Đúng vậy, dòng con q/uỷ mở cửa địa ngục, những th* kia e rằng oán h/ận ngày sâu. Cô hôm nay chính như vậy!"

Sau Bội phân tích, chợt nhận nhất giải quyết linh mẹ Tử chị lên.

Tuy dễ nghe thuần được.

Nếu cưỡng ép mò nhất oán khí nặng.

Nghĩ nhớ hôm nay biết đàn đầu trọc, Tần từng bây giờ mở cửa hàng giấy.

"Bội Bội, em linh h/ồn ở sông, cảm giác dòng mát khí sao?"

"Âm khí nặng, hơn nữa hãn, bình như lặn xuống nước, vĩnh viễn trở lại!"

Tôi chậm rãi lan can bờ sông, xuống dòng nước đen kịt đục ngầu, đó vẫn còn nhiều khí.

"Quả thực khí nặng, vẻ như còn nghiêm hơn vào rạng sáng."

"Nếu ch*t, biết A Phàm, cưỡng cầu được.”

Bội lắng hỗ trợ mò thực vụng về mắc sai lầm cấp thấp như vậy.

"Bây giờ quay về tay giúp đỡ."

Bội xua tan ý tưởng xuống liền biến thành luồng sáng xanh quay trở chiếc khuyên tai.

Đêm nay chút vui vẻ, Bội vẫn luôn ở cạnh quan sát, hiện chính nhở phạm sai lầm.

Bây giờ đã chín giờ tối, từng từng u rợn tưởng tượng khí vào sáng sớm dày đặc như thế nào.

Đi gọi chiếc taxi quay về, ở đây ít tiện qua chứ đừng taxi.

Tôi còn lựa chọn nào khác ngoài xe buýt, may mắn chuyến xe buýt cuối cùng đã mười giờ, tính xui xẻo.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm