Cậu ấy nghe thấy

Chương 10

20/04/2025 18:17

Hôm đó đi siêu thị về, tôi rơi vào trạng thái cảm xúc Quý quặc không rõ nguyên do. Cũng chẳng hiểu vì sao, cứ mỗi lần thấy Quý Hoài Đình là tim đ/ập lo/ạn xạ, khiến tôi vô thức muốn tránh mặt cậu ta.

Có lẽ cậu cũng nhận ra sự xa cách này, gương mặt ngày càng lạnh lùng và ảm đạm. Đến buổi tái khám tai cuối năm của cậu, tôi cũng viện cớ không đi. Quý Hoài Đình đứng trước cửa nhà tôi, cúi mắt nhìn xuống: "Đoàn Chấp, cậu đã hứa sẽ đi cùng tớ."

Tôi bối rối tránh né: "À... tớ phải giúp mẹ lau kính, bận lắm. Cậu tự đi đi, hai đứa suốt ngày dính nhau thế này không ổn."

"...Biết rồi." Cậu quay lưng bỏ đi với vẻ mặt lạnh như băng.

Kể từ hôm đó, chúng tôi rơi vào cuộc chiến lạnh không lời. Cậu không còn xuống nhà tìm tôi, cũng chẳng nhắn tin mời lên phòng. Tôi thì trốn tránh một cách thảm hại, sợ mỗi khi nghĩ về cậu hay nhìn thấy cậu, đầu óc lại hiện lên những cảm xúc kỳ quặc.

Chỉ cách nhau một tầng lầu thôi mà cả tuần chẳng gặp mặt. Khung chat từng dài dằng dặc giờ đóng băng. Không biết kết quả khám tai lần đó của cậu thế nào, đã khá hơn chút nào chưa. Muốn hỏi mà không dám.

Tình trạng này sớm bị Đại Tráng phát hiện. Vì lâu rồi chúng tôi không xuất hiện cùng nhau, hễ Quý Hoài Đình đến thì tôi vắng mặt, tôi xuất hiện thì cậu biến mất. Đại Tráng tò mò: "Tiểu Đoàn, cậu trêu chọc Quý ca rồi à? Lại lúc cậu ấy không đeo máy trợ thính để nói x/ấu bắt cậu ấy đoán mò, hay đứng sau hù dọa cậu ta đấy?"

Tôi ủ rũ: "Làm gì có."

Thương cái tai cậu ấy còn không kịp nữa là...

"Thế rốt cuộc sao vậy?"

Tôi gãi đầu bứt tai, mặt mày nhăn nhó: "Ừm... không biết nói sao, đừng hỏi nữa. Đi nhậu không? Tao đãi."

Thế là tôi kéo cả lũ đi nhậu giải sầu, càng uống càng ủ rũ, thành công tự đổ rư/ợu vào mình. Đại Tráng về trước, dặn dò mấy người quen mới đưa thằng say về. Cậu ta khá có trách nhiệm, đưa tôi đến tận chân cầu thang.

Trong cơn say lơ mơ, tôi tưởng nhầm người đó là Quý Hoài Đình. Túm ch/ặt cổ áo cậu ta gằn giọng: "Sao mày không thèm để ý tao?!"

"Cố tình để tao mơ thấy mày đúng không, đồ chó!"

Cậu bạn mới ngơ ngác: "Tiểu Đoàn, cậu nói gì thế?"

"Còn giả vờ!"

Tôi như sú/ng liên thanh, vừa ôm cổ vừa m/ắng vừa khóc, mệt lả thì ngồi lì dưới đất. Nhìn từ xa, quả thật trông khá thân mật kiểu Quý quặc.

"Đoàn Chấp."

Sau lưng vang lên giọng nói trầm lạnh của Quý Hoài Đình. Tôi gi/ật nảy mình, quay đầu lại. Trong tầm mắt mờ ảo vì say, va phải ánh mắt âm u như m/a đói của anh. Cái vẻ nghiến răng nghiến lợi ấy y hệt thời cậu chưa khép kín bản thân mỗi khi nổi gi/ận.

Cậu phán:

"Lăn qua đây."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Hương Trúc và Sô-cô-la Đen

Chương 14
Tuyến thể vốn khiếm khuyết đột nhiên phân hóa, cơn sóng nhiệt tình bùng lên dữ dội, thế mà Bùi Dịch lại ném tôi cho em trai hắn. Hắn lạnh lùng: "Cậu là Beta nam, không chịu nổi Alpha đâu." "Em trai tôi là Beta, vừa vặn hợp với cậu." Nhưng hắn không biết, em trai hắn là A giả B, còn tôi thì phân hóa muộn. Suốt tháng sau đó, tôi không gọi một cuộc điện nào, không nhắn một tin nhắn nào cho Bùi Dịch. Bùi Dịch cuối cùng không ngồi yên được, tìm đến tận nhà đòi người, nhưng bị mùi tin tức tố đậm đặc xộc vào choáng váng. Người đàn ông vốn luôn lạnh lùng tự chủ thất thố gào thét: "Cậu ấy là chị dâu mày, sao mày dám?" Chàng trai trẻ ôm lấy tôi, đuôi mắt đầy vẻ thỏa mãn: "Anh à, đừng hung dữ thế, làm em dâu của anh sợ đó."
1.29 K
2 Bé Lục Cục Cưng Chương 19
4 Thần Dược Chương 15
11 Chúng Ta Chương 18

Mới cập nhật

Xem thêm