Về ký xá, tôi liền đặt lịch hẹn sĩ cho rồi tiếp làm những bài tập còn dang dở.
Trong lúc đó, hải vương (*) cùng phòng quay trở về, bàn của tôi, tò mò hỏi: “Hôm nay hẹn đi ăn à?”
(*): Chỉ những cá tay
“Anh ấy thương, tiện đi lại.”
“Cũng đúng, mà Tang Tang này, đây lần đầu tiên đu.ổi chị đây làm từng nói cho mà nghe, đàn ông thể chiều chuộng quá, lúc gần lúc xa mới thượng sách.”
“Nhưng nếu muốn chiếm được trái tim thì phải cố gắng thêm chút nữa. Loại như cứ lúc nào thể chủ ng.uy h.iểm lắm đấy.”
Động tác của tôi khựng lại, ngày hẹn với mẹ, đúng phải được Tứ.
Tôi mở lại cuốn cẩm nang tám tối, tôi gọi điện cho Tứ.
Chuông reo khá lâu mới máy, đầu kia truyền những âm thanh loẹt xoẹt, lúc sau mới hỏi:
“Có chuyện gì vậy?”
Tôi đọc câu cẩm nang yêu: “Liên lạc để bồi tình cảm với anh.”
“...”
Bên kia tiếng nước chảy, tí ngừng.
Giọng của ngắt quãng, giọng điệu biếng truyền tai tôi:
“Tang Ngữ, tôi đang tắm.”
Tôi choáng váng, trùng hợp vậy sao?
Suy lát, thực sự nên nói gì, tôi đành hỏi: “Điều đó ảnh việc chúng ta bồi tình cảm không?”
Tiếng nước ngừng lại, phút này, mọi âm thanh trở nên rõ ràng hơn. như đang ý đùa cợt, giọng nói cà lất phất cười nói: “Học sinh ngoan, em h.ổ à? Muốn gọi video để bồi tình cảm đúng không?”
Tôi ngừng đó thì thiết.
Giang thật sự hành cách thông gì cả, làm cẩm nang vạn năng chẳng dùng được. Tôi đành đặt sách bên, lưng ghế, miệng hỏi: “Giang khác anh mất lâu để công?”
Bạn thân từng nói, yêu đương tùy cảm xúc, từng gióng trống khua chiêng tuyên bố sẽ anh, công.
Làm việc gì kế hoạch, nếu nửa tháng mà tôi được tôi sẽ chuyển đối tượng nếu sẽ lãng thời gian lắm.
Hơi đầu kia rất nhẹ, giống như tiếng nghẹn đúng lúc này cánh cửa mở ra.
Có lẽ khỏi phòng tắm.
Nhưng nói gì.
Tôi anh nghe rõ, định lặp lại lần nữa thì đầu kia ngờ vang lên tiếng kêu s.ợ h.ãi:
“A nóng thế này, thể không?”
“...”
Tôi gi/ật mình cái.
Khoảnh khắc này, tôi thực sự d.ọa s.ợ.