Beta Bị Ghét Bỏ Tái Sinh

Chương 12

27/05/2025 09:31

Tôi tỉnh dậy trong buồng điều trị.

Những vết thương trên đã được thiết y tế lành hoàn toàn.

Chi phí sử dụng buồng điều trị cực kỳ đắt đỏ.

Trừ khi thương nặng, không bao giờ lựa chọn phương án này.

Lục Nghiễn đứng bên ngoài.

Thấy tôi mở mắt, anh ấn nút mở cửa buồng.

Vậy Nghiễn đã c/ứu tôi.

Tôi chậm ngồi dậy, "Anh... tiền này em chưa thể trả ngay được."

Lục Nghiễn tôi túi dịch dinh "Sao em cứ cứng đầu đối đầu làm Khi chưa đủ lực, học cách mềm mỏng."

Tôi hút dịch bất lực: "Em chịu nhường, mà có tha cho em không?"

"Ít nhất đỡ đ/á/nh hơn."

Giọng Nghiễn nghiêm túc đọc quân lệnh.

Tôi bật cười: "Anh từng đ/á/nh chưa?"

"Thường xuyên."

Gương mặt anh bình thản không.

Tôi tròn mắt: "Bây giờ vẫn vậy à?"

"Trong quân này cơm bữa."

Tôi thở dài: "Người xuất quá cũng khổ, lắm kẻ đố quá nhỉ."

Khóe môi Nghiễn khẽ nhếch lên.

Nụ cười thoáng hiện rồi biến.

Trái tim tôi chợt đ/ập lo/ạn trước ánh mắt nở hoa ấy.

Lục Nghiễn đích thị chuẩn thần.

Đẹp đến mức chưa phân hóa, lén "tàn nhưng vẫn luôn đứng đầu bảng ái Omega.

Diện mạo anh dễ khiến ta hiểu lầm.

Nên tôi khẳng tim đ/ập nhanh kia... chỉ phản xạ sinh lý bình thôi!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Ký Sự Vượt Biển

Chương 5
Năm thứ mười hai sau khi kết hôn, chồng tôi đưa tôi ra nước ngoài du lịch, đến Guinea Xích Đạo, một quốc gia nhỏ ven biển ở châu Phi. Rừng mưa nối tiếp bãi cát, rồi lại hòa vào biển cả mênh mông không thấy bờ. Một nơi có phong cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp nhưng lại cực kỳ hẻo lánh. Trước chuyến đi, tôi không ngờ rằng chính hai chữ "hẻo lánh" này mới là thứ chồng tôi nhắm đến. Lúc tờ mờ sáng, chúng tôi ra khơi trên chiếc thuyền máy buồm do một người dân địa phương lái. Khi bờ biển dần khuất khỏi tầm mắt, bốn bề chỉ còn biển nước mênh mông, anh ấy ngồi bên mạn thuyền vẫy tay gọi tôi: "Lại đây xem, có sứa kìa". Tôi đờ đẫn nhìn anh, rồi lại cúi xuống dòng tin nhắn trên điện thoại. Giữa trời đất bao la, sóng biển cuộn trào dữ dội, tôi nghe rõ tiếng tim mình đập thình thịch: thình... thình... thình... Dòng chữ trên màn hình điện thoại viết: ĐỪNG RA BIỂN. CHỒNG CÔ MUỐN GIẾT CÔ.
Hiện đại
Sảng Văn
Tình cảm
0
cai thuốc lá Chương 7