Trà Đào Đá

Chương 7.3

05/07/2025 12:10

Có người nhận ra Thương Quyết, hỗn lo/ạn xúm lại vây quanh, chụp ảnh, la hét, bàn tán.

Thương Quyết đ/á một cước vào người đứng chắn đường, lấy áo vest phủ lên đầu Trần Giản, rồi bế anh ta rời đi.

Bỏ quên tôi ở đó.

Tôi xoa xoa xươ/ng hông, cười tiếp đón đạo diễn Vương và mọi người.

Tiếp rư/ợu, tiếp nụ cười, lại chẳng đàm phán được gì.

Tiễn người cuối cùng đi, tôi mệt mỏi tựa vào cột đèn, từ từ trượt xuống ngồi.

Ngẩn người một lúc, tôi lấy ra một điếu th/uốc.

Có người vội vã chạy tới, đứng trước mặt tôi.

Chưa kịp thở đều đã quát vào mặt tôi: "Em không có chân sao? Không tự đi được à? Tôi đi rồi mà em còn ở lại đó làm gì! Vai diễn bỏ thì bỏ đi, em có cần uống say thế không? Giả bộ tội nghiệp cho ai xem? Em tưởng tôi sẽ thương em sao? Đừng giở trò nữa Chu Tự, tôi gh/ét nhất cái vẻ đáng thương của em..."

"Thương Quyết này, chúng ta ly hôn đi."

Đột ngột dừng lại.

Gió lạnh thổi tung tóc mai, Thương Quyết cười một tiếng không tin nổi: "Em nói cái gì?"

"Đơn xin nghỉ việc tôi đã nộp rồi, thỏa thuận ly hôn cũng soạn xong, tôi không lấy của anh một xu." Tôi ngẩng đầu lên, vô cùng bình tĩnh: "Thương Quyết, chúng ta ly hôn."

Thương Quyết như bị ánh mắt tôi đ/âm phải, lùi lại một bước: "Chu Tự, em đi/ên rồi!"

"Em say rồi, tỉnh táo rồi hẵng nói chuyện với tôi."

Tôi nhìn gã, không nói gì.

Thương Quyết thở gấp vài nhịp, quát vào tôi: "Em thích kết hôn thì kết, thích ly hôn là ly, em tưởng em là ai? Tôi nói cho em biết, em đã h/ủy ho/ại cả đời tôi, em đừng hòng thoát khỏi tôi! Đừng hòng!"

Tôi chưa kịp nói gì, có chiếc xe dừng bên đường.

Thương Tứ bước xuống xe.

Thương Quyết quay lại ngơ ngác, nghi hoặc gọi "cậu".

Thương Tứ không nói gì, đi tới, t/át một cái vào mặt Thương Quyết.

Rất vang dội.

Không đợi Thương Quyết phản ứng, câu hỏi của Thương Tứ đã đ/è xuống.

"Tối nay Chu Tự uống bao nhiêu rư/ợu?"

Thương Quyết sững sờ.

Gã không biết.

Thương Tứ tự hỏi tự đáp: "Mười sáu ly."

"Để giải quyết hậu quả ng/u ngốc cho thằng Alpha đần độn của em ấy."

"Từ mười ngày trước Chu Tự đã bắt đầu sốt, hôm qua bệ/nh mới đỡ."

"Dù là người lạ, làm đến mức này, mày cũng nên biết ơn rồi, huống chi em ấy là Omega của mày."

"Tiểu Quyết, ông cụ đã dạy mày không đàng hoàng."

"Những đứa trẻ ngang bướng như mày, không xứng có Omega."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
6 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm