Sau đó, chú Hai và Ngụy tay m/ộ bà tôi.
Chú Hai thật hổ tr/ộm bao sức chú đào lỗ lớn trên nấm mồ.
Quách Ngụy vào trước.
Với tư thế và động tác kia thì quả thực giống rắn.
Sau ông lượt lôi bốn hũ tro từ thì mới tin lời lúc trước của ông ta: đây, quả nhiên bốn người.
Trên hũ tro này đều ghi tên.
Ngoài tên bà tên khác, lượt bố mẹ và tôi.
Lúc này Ngụy mở hết hũ tro này ra.
Bên hũ của bà tội toàn chất màu trắng.
Nhưng hũ tro của thì chỉ đựng toàn tóc.
Tóc ngâm m/áu.
Bố đoán.
Ông mẹ nữa bà bà lão.
"Bà lão này chỉ con chỉ con lén dùng và Quyên đúng không?"
Đại Quyên chính tên của mẹ tôi.
Lúc này, ai trả lời bố tôi.
Quách Ngụy tinh mắt, kiểm tra thận, ông ta tìm hai lớp ở dưới đáy hũ tro của bà tôi.
Bên giấu tờ giấy vàng.
Khá lắm, trên ghi thông tin tường tận của bốn mối duyên bà ta tìm cho tôi.
Chúng đọc từng mối một.
Bên trai, nào lão Vương què làng chúng nào đi/ếc của thôn cạnh.
Tất cả đều mọi vì vợ con.
Tôi vừa nghĩ đến bọn ít nhất ấn tượng vài đó vì từng thấy bé.
Cơn buồn nôn ngay dâng lên.
Phía dưới cùng của tờ giấy ghi thông tin của đàn ông chín.
Ba chữ rất đơn giản: "Hồ Thiên Anh!"
*"Thiên anh" thể hiểu hàng ngàn đứa trẻ.
Người ngoài lẽ sẽ cảm giác gì.
Nhưng chỉ chú Hai nhìn thấy thay đổi sắc mặt ngay tức.
Bởi vì, họ Hồ này, sự tồn tại cực kỳ khủng khiếp!