3
Vừa lưu lại vài số thoại của bậc thầy trang trí thì bị ai vỗ nhẹ vai.
Tôi quay lại, là một bạn pháo cùng phòng khác, cũng là người cùng công với ba tôi.
Anh đưa tôi một bữa sáng.
Tôi lập tức động khóc.
"Cảm ơn em!"
"Ừ, ăn đi."
Thực ra bạn cùng phòng pháo này, gia cảnh, ngoại và độ được yêu thích thua hai nhưng nhận kịch vai phụ nên đành chịu thua tôi, làm một pháo thôi.
Tôi ăn xong bữa sáng, thấy đang chằm tôi.
Khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng ngày lúc này chút khó hiểu.
Tôi nghi hoặc, "Sao vậy, Chu Đình Thâm?"
Đúng vậy, tôi là Lộ Gia, đồng âm với nhân giáp (người qua đường).
Nhìn xem, tên của pháo chính là nội vậy.
Tôi ngầm ch/ửi thề hai tiếng, sau điềm hỏi lại, "Sao đúng chỗ nào à?"
"Tôi thấy hai người luôn dính ch/ặt giống đang yêu nhau."
Ồ, phát hiện ra điểm sáng rồi đó.
Là một quan trọng trong việc thúc đẩy cốt truyện, tôi bắt mở đường chính.
"Yêu thì yêu thôi, đã ở thế kỷ 21 cứ tự do yêu đương."
"Anh kỳ thị chứ? nói Tiểu và Lão Bùi bình đối xử với rất tốt, kỳ thị lợi sự hòa hợp trong nhà chung đâu."
Tôi cố ý giữ mặt nghiêm túc nhắc nhở ta.
Bạn cùng phòng pháo Chu Đình Thâm tôi một cái, lắc nhẹ nhàng.
"Không có, tôi chỉ x/á/c xem phản không."
"Tôi tất phản là em mà."
Tôi vui vẻ kéo Chu Đình Thâm đi làm, nhưng vô tình thấy qua tôi.
Chỉ là ánh mắt đỗi bình tôi cũng nghĩ nhiều.