Tôi ch*t vào năm Trú yêu tôi nhất.
Anh vì thế kh/ổ tột cùng, trở thành tổng tài lạnh lùng tình.
Cho đến khi cô xuất hiện, c/ứu chữa anh.
Giống như trong tiểu thuyết, Trú quên đi th/ương, bước ra khỏi bóng tối.
Vào ngày họ kết hôn.
Tôi đột nhiên xuất hiện.
01.
Thời điểm tôi ch*t được tốt lắm, đúng lúc Trú cầu hôn tôi.
Lễ phục, hoa, ba món trang trí ngày đều chuẩn đủ nhưng vì tôi t/ai n@n hơi tất đều dính đầy m//áu, sụp xuống lẫn với cát bụi.
Kỳ Trú ôm lấy tôi kh/óc l/óc th/ảm th/iết, c/ầu x/in tôi đừng rời đi.
Chớp mắt cái tôi đã quay trở lại.
Kỳ Trú kết hôn với khác.
Bánh kem, rư/ợu sâm sảnh tiệc, tất đều ngập tràn niềm vui.
Vì xuất hiện của tôi mọi thứ đ/ổ v/ỡ tứ tung.
Kỳ Trú trợn mắt, tay ra, phải hướng về tôi là muốn bảo vệ cô bên cạnh.
Tôi đứng giữa đống hỗn độn, ngơ ngác nhìn lại.
Như dầu lăn trong nước sôi, giọt cũng tan nổi.
Kỳ Trú miệng, phát ra từ cổ họng.
“...Hứa Hoàn Tinh?”
“Thật là em sao?”