Người Đưa Cơm

Chương 12

01/12/2023 17:59

Bất ngờ!

Ở ngay vang lên của bé gái kia: "Người ai ta, ai ta?"

Rất gần!

Thật sự đứng ngay t/ài chuyện.

Người mẹ đột lên "Người đưa cơm đó."

"Đã rồi, phải người đưa cơm mà."

Tôi bịt miệng, nước mắt nhịn được mà rơi ra.

Tôi ngừng thầm nhủ với mình, nhất định phải sống tiếp! dễ mới thi đỗ đại học, dễ mới thấy được hi về cuộc sống mới, tuyệt đối ch*t ở nơi này!

Thời gian trốn t/ài cực gian nan.

Một ngày tựa ba thu.

Tôi nhớ rõ rốt cuộc bao lâu, ngoài cuối cùng cũng yên tĩnh, còn động nữa.

Nhưng vẫn ở t/ài dám cử dám tùy tiện để lộ trí của mình.

Tôi lẽ chờ đợi, ước chừng trôi mười mấy hai mươi phút, đột t/ài bị ra!

Mặt của người mẹ xuất ngay trước mắt tôi!

ta t/ài ra, vặn đối diện với tôi!

Tôi bị dọa ng/u người, quáng vàng với ta: "Tôi cô, oan có đầu có chủ, biết bản thân đắc tội chỗ chỉ tới việc mà thôi, xin đi tìm người cô!"

Sắc mặt của người phụ nữ băng, một cặp mắt to và đôi môi m/áu, liên tục kí/ch th/ích giác quan của tôi.

Cô ta gì, lên người tôi.

Ý vậy này?

Cô ta muốn vào t/ài?

Tôi đương muốn t/ài cùng với ta rồi, quáng vã ngồi dậy, vì vậy chạm phải ta.

Nhưng ngay lúc này, việc lạ xảy ra.

ta dường có thực, còn xuyên người ta!

Đây...

Tôi kịp suy nghĩ, nắp t/ài chầm chậm đóng lại, vàng bật dậy, chóng leo ra khỏi t/ài.

Khoảnh khắc ra được nắp t/ài hay đóng lại!

Đây... phiền nữa?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm