16.
Số điện Thẩm liên lạc được.
Lúc mới mình dường chặn.
Hắn mím ch/ặt môi, cơn tức cuồ/ng bạo ẩn chứa h/oảng s/ợ khó thấy.
Lúc mới phát hiện và Thẩm liên lạc ít lại thêm ít.
Hắn ký Thẩm đâu, bạn cùng phòng Thẩm ai, Thẩm ngoài học thường đi đâu.
Trước đó chưa giờ phải đi tìm Thẩm Dạng.
Đồ nhỏ dường luôn lặng lẽ đứng đó, và ngoan ngoãn ngoài để đi cùng anh cần.
Bất đối xử với ấy thế nào.
Ngay cả trước đó đuổi cá cược, nhỏ chỉ buồn lúc thôi.
Lúc đó anh thắng nghĩ, chắn nhỏ yêu rất nhiều rồi.
Nhưng lần nhỏ có vẻ sự tức rồi.
Bùi nghĩ sao đâu, nhỏ tốt bụng lại thích định tha thứ cho thôi.
Hắn chỉ sự thật sự việc và hiểu lầm cô.
Bùi tự an ủi mình.
Cho Từ nói Thẩm ký nữa.
“Lúc tôi đó hình ấy đang dọn dẹp đạc.” Từ thận mà nói: “Cô ấy nói ấy muốn đi đâu cả.”
“Bùi ca, em nhặt hết anh muốn không?”
Bùi muốn tức trước và yêu cầu Từ vứt đi.
Bỏ vào thùng rác và nhặt lại.
Coi đây trạm tái chế rác thải sao?
Nhưng tay cầm lăng lúc siết ch/ặt. Một lúc lâu sau, giọng trở nên khàn khàn:
“…Cứ đặt nó bên kia đi.”
Việc quả đúng.
Đồ nhỏ tức vậy nên thôi.
Chỉ cần đợi cho cơn ấy ng/uôi ngoai.
Có lẽ sau thời gian ấy hối vứt bỏ tất cả những thứ cách bốc đồng.
Đến lúc đó cầm tới xin lỗi nhỏ.
Tốt cho nhỏ cảm thấy dằn vặt lòng!
Bùi hung hăng mà nghĩ.
Hắn mình phải bỏ sự hoảng lo/ạn lòng lúc.