Tôi hít một hơi thật sâu rồi quay về ký túc xá.
Từ lúc bước qua cổng, tôi đã nhận thấy nhiều bạn học đang liếc nhìn mình bằng ánh mắt kỳ lạ.
Tôi biết tất cả bọn họ đều là oan h/ồn chuyển thế bị mê hoặc.
Thế là tôi cố ý để lộ chiếc thẻ bài trong túi ra ngoài nhiều hơn.
Rõ ràng ánh mắt bọn họ thoáng chút hoảng lo/ạn.
Việc này khiến tôi càng thêm tự tin.
Thế nhưng, khi đi ngang qua văn phòng của dì quản lý ký túc xá, một bàn tay lớn đột nhiên kéo tôi vào.
Mồ hôi lạnh toát khắp người.
Theo phản xạ, tôi vung chiếc lệnh bài lên.
Ch/ém liền ba nhát, hét vang ba tiếng "Trảm! Trảm! Trảm!"
Ai ngờ dì Vương lại nhìn tôi đầy nghi hoặc:
"Con ơi, sao con lại cầm lệnh bài của q/uỷ thế này?"
Quả nhiên, dì ấy lại muốn lừa tôi vứt bỏ Ngũ Lôi Lệnh.
Tôi vội bịa cớ định rời đi.
Không ngờ dì Vương lại kéo tôi lại:
"Xem cái này rồi hãy đi cũng chưa muộn."
Vừa nói dì vừa lấy điện thoại, mở một đoạn video.
Trong video, tôi đang đứng một mình trên đường, tự nói chuyện một mình.
Tôi ch*t lặng.
Sao có thể thế được?
Dì Vương nói, từ lúc thấy tôi mang ván giường rời ký túc, dì đã biết có chuyện chẳng lành.
Dì lén theo dõi, chứng kiến tôi ném tấm ván xuống cống hôi thối.
Đoán chắc sẽ chọc gi/ận lũ m/a qu/an t/ài.
Quả nhiên, giữa đường tôi đột nhiên dừng lại.
Vật lộn hồi lâu rồi bắt đầu nói chuyện một mình với không khí.
Dì vội dùng điện thoại quay lại cảnh tượng ấy.
DÌ biết tôi đã hoàn toàn mê muội.
Ngàn lời nói cũng không bằng chứng cứ.
Tôi nhìn bản thân mình trong video, không thể không tin đó là sự thật.
Nhưng nếu dì Vương dùng AI để chỉnh sửa thì sao?
Nhưng một bà dì năm mươi mấy tuổi thì làm sao biết dùng AI?
Nhưng biết đâu Hộ Pháp chuyển thế trong người bà là một con q/uỷ trẻ thông minh, lén học được AI?
Hoặc đây chỉ là ảo thuật che mắt?
Càng nghĩ càng rối.
Thật sự không biết tin ai.
Dì Vương nhìn ra sự bối rối của tôi.
Dì vén tóc để lộ gáy:
"Tất cả m/a qu/an t/ài đều có lỗ đinh ở sau gáy, con xem dì có không?"
Tôi không nghĩ nhiều, vạch tóc dì Vương ra xem.
Nói gì đến cái lỗ, ngay cả một vết s/ẹo cũng không có.
Nhưng nếu dì ấy đã đi cấy tóc thẩm mỹ thì sao?
Tôi thực sự không thể tin bất cứ ai nữa.
Nhưng đột nhiên tôi nhận ra một logic:
Ba phe này đang nói x/ấu lẫn nhau, nhưng ít nhất có một phe thật sự muốn bảo vệ tôi.
Khi tôi không thể phân biệt được, tại sao tôi không để họ đấu đ/á nội bộ với nhau?
Nói nhiều thì sai nhiều.
Họ càng cung cấp nhiều thông tin cho tôi, tôi càng có khả năng tìm ra đường sống từ trong mớ hỗn độn này.
Thế nên, tôi kể hết chuyện gặp bác bảo vệ.
Dì Vương nghe xong, đ/ập đùi một cái.
"Đạo sĩ pháp sư cái gì? Hắn chính là Q/uỷ Vương đấy!"
Tôi choáng váng cả đầu.