Người yêu cũ beta của sếp

Chương 15

01/07/2025 19:00

Bước ra khỏi phòng khám, tôi nghĩ một lúc, vẫn quyết định cho Phó Diệu cơ hội cuối cùng.

Rốt cuộc việc này liên quan đến con cái chúng tôi, tôi không thể không nghĩ nhiều hơn.

Hơn nữa… người bên kia điện thoại vừa rồi biết đâu là hiểu lầm?

Tiếp xúc với Tần Thu vài lần, tôi biết anh ta không thật sự ngốc nghếch, nên…

Mang theo suy nghĩ này, tôi lấy điện thoại định gọi cho Phó Diệu, nhưng ngay sau đó lại thấy một nhóm người đi vào từ cổng bệ/nh viện, một trong số đó là Phó Diệu, và người bên cạnh Phó Diệu chính là Tần Thu.

Tần Thu đi bên cạnh Phó Diệu, hai người cánh tay chạm cánh tay, Tần Thu thỉnh thoảng quay đầu nhìn Phó Diệu, trên mặt lộ vẻ e thẹn ngọt ngào.

Phó Diệu tuy bề ngoài lạnh lùng, nhưng chắc trong lòng đang ngọt ngào lắm.

Lúc này, hy vọng cuối cùng trong lòng tôi biến mất, trái tim cũng ch*t hẳn.

Rời bệ/nh viện, tôi lập tức bắt taxi về nhà.

Ngồi thừ trên ghế sofa một lúc, điện thoại của Phó Diệu gọi đến.

Tôi không nghĩ ngợi gì nhấn cúp máy.

Điện thoại lại tiếp tục reo.

Sau lần thứ mười ba điện thoại reo, bên Phó Diệu cuối cùng không gọi nữa.

Tôi vội vàng nhân lúc này, mở một trang web đặt cho mình vé máy bay rời khỏi thành phố này.

Tôi biết Phó Diệu có thể sẽ tìm tôi, nhưng tôi lại không muốn vướng bận với anh ta nữa.

Vì tôi đã định là vai phụ, vậy thì hãy để vai phụ này trốn thật xa đi.

Đặt xong vé, tôi không thu xếp gì cả, chỉ mang theo giấy tờ rời đi.

Hai giờ sau, tôi thuận lợi lên máy bay.

Chỉ là tôi không ngờ rằng, máy bay vừa cất cánh đã bị buộc dừng.

Trong khoang máy bay, mọi người đang bàn tán xem chuyện gì đã xảy ra.

Tôi cũng hoảng hốt nhìn quanh, đột nhiên thấy Phó Diệu xuất hiện ở cửa vào khoang máy bay, lúc này đang từ từ bước về phía tôi.

Trời ơi, không lẽ tôi đang mơ?

"Muốn đi đâu?"

Phó Diệu đứng trước mặt tôi, giọng điệu lạnh lùng, khuôn mặt điển trai lại có chút méo mó.

Tôi có chút sợ hãi trước anh ta như vậy, nhất thời không nói nên lời.

Phó Diệu dường như cũng không định nghe tôi nói.

Anh ta trực tiếp tiến lên bế tôi lên, dưới ánh mắt mọi người trong khoang máy bay, đưa tôi xuống máy bay.

"Phó Diệu, anh…"

"C/âm miệng."

Hai chữ Phó Diệu đẩy lùi câu nói sắp thốt ra của tôi.

Rõ ràng tôi mới là người có lý, sao lúc này tôi lại có vẻ nhát gan thế?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
8 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm