Lục khẽ quát tiếng. đã sớm quan lực chung qua. Người uống rư/ợu bên bản kẻ lực tốt. Tuyệt bộ phận vũđồ mà Loại lực tự nhiên để vào mắt.
Lục vốn sự, càng để sự. Thế chọc tới hắn. Đối phó ki/ếm ăn trên mũi ki/ếm cả th/ủ đo/ạn đ/ộc á/c, sợ sợ đất. Biện pháp duy khiến ngoãn chính lực bản mạnh hơn bọn chúng. Khi bọn khi lập ngoãn, trêu chọc vào ngươi.
Kẻ á/c sợ kẻ mạnh sợ liều, liều sợ sống. Những hắn rõ hơn ai Kẻ sống mới kẻ đ/áng s/ợ.
Lúc quyền đã công kích tới. trầm xuống. Đại chính giả hắn đơn giản ứng phó. Chưởng ấn tay hắn lập xuất hiện chưởng ấn phát lực lượng cường lập hướng về quyền ấn mặc y kia.
Nghe tiếng gió rít gào, sắc tử biến đổi. giác say đã toàn biến mất. vốn cho rằng tử xa dễ ứ/c hi*p, hiện tại mới biết đối phương ngờ cường giả.
Phanh!
Một thanh bạo vọng chung quanh, trung tâm chưởng ấn kình khí ầm va chạm. Thân thoáng lảo đảo ngã đất, miệng ngụm kình khí gián tiếp khiến cho đất tạo thành cái khe. chung thì cả thật ngờ niên nhu nhược lực cường vậy. Hắc báo tử dù vũsĩ a.
- tử, thật to gan.
Một tử mặc y dậy, xem đây hẳn cùng đoàn đội.
- Cút ngay, bằng phải ch*t.
Vẻ trầm xuống, chân khí xuất khí Vũ Sư cường khuếch tán chung quanh.
- Nữ ngờ Vũ Sư, trêu vào.
Có ít thì líu lưỡi, nữ phải dễ trêu trọc Nói đằng nữa. Lập ít xuống, ánh vẫn vào cơ Linh, tàn chút thu liễm.
Mười mặc y chăm chăm vào và cả dám chặn đường, lập liền xuống.
Đúng thần sắc lạnh lùng, chung lượt đi tới nằm trên đất nói:
- Còn dám đến chuyện tử, tử sẽ phế ngươi.
- Phốc...
Một hạ khiến cho lần thứ hai kinh dám nhiều nữa.
Đám chung càng h/oảng Vốn bọn họ tưởng hắn niên chưa m/áu đầu mà Không ngờ tinh, hạ thủ chút tình. Đồng thời thầm may mắn vì bản mình tiến lên trêu chọc này.
- Còn phòng không?
Dưới ánh kính sợ binh, đi tới nhị cửa nói.
- Có, có. Còn hảo cần mười đêm.
Thanh niên nhị hồi thần Bản hắn bị làm cho kinh ngạc.
- Ta thuê, đem đến cho chút thức ăn ngon, số thưởng ngươi.
Lục móc hai mươi cho nhị, thầm nghĩ, đây đ/ốt tiền công năm hầu Gia nửa mà Ở đây đêm mười tệ, cư/ớp tiền mà.
- Rõ, nhân, mời theo ta.
Tiểu nhị thì mỉm toe toét. Kẻ dừng chân tửu điếm kẻ hào phóng vậy. bữa ăn sáu đến bảy mà được cầm đến bốn a.
- Vậy cho phòng hảo đem chút thức ăn tới đây.
Lam nói.
- thư, đã phòng trống nữa. Các phải cùng nhau tới đây sao?
Tiểu nhị chút nghi hỏi. mới rõ ràng hắn hai đi nhau a.
- Không phòng sao Mau ki/ếm cho phòng.
Vẻ sửng sốt, lập móc hai mươi tệ.
- thư, phòng nơi vốn nhiều, mà các nơi khác đã sớm hết gần đây rất nhiều tới. Xin lỗi thư.
Tiểu nhị Gần đây ít và đoàn đội tới đây, ních a.
- Quên đi.
Lam nhị, bất đắc dĩ làm khác hơn theo hắn vào phòng.
- Đại nhân, theo đến đây.
Tiểu nhị mang theo đi tới phòng lầu ba.
Đám bên nữ tiến vào mà ước ao thanh niên mà Lát bên sơn cốc náo nhiệt cũ.
Lục theo nhị vào Căn phòng toàn bộ mọi thứ gỗ tạo thành, thế thoạt rất chắc chắn, diện tích coi rộng rãi.
- Đại nhân, lập kêu đem thức ăn tới, ngài lát a.
Tiểu nhị xuống.
- thật phong Không phải quê thịnh anh hùng c/ứu mỹ sao?
Lam nói.
- Ngươi nghĩ vì mới tay sao?
Lục nhàn nhạt tay ra.
- hai trăm tệ.
- sao?
Lam nghi nói.
- Gian phòng Ngươi lựa chọn, thứ đêm nay đây, thứ hai đi bên sơn cốc cùng ngủ kia. Thứ cho được, thế cô nữ chung khó đảm bảo làm chuyện a.
Lục chút khách khí nói.
- Cái gì? Ngươi trả hai mươi mà đòi những hai trăm sao?
Lam kinh ngạc nói.
- Ngươi hai lựa chọn khác mà.
Lục Thân truyền tử Vạn Thú a, tuyệt phải kẻ gì, cho hắn phải hung hăng làm thịt chút, cơ khó a.
- Ngươi...
Lam gi/ận dậm chân. Hai lựa chọn nàng tự nhiên rồi. Tức thì nàng móc hai trăm từ túi thở phì phò nói:
- biết hổ.
- Không phải gọi đệ Đại hơn nữa và quen thuộc a, cho phải hổ.