Ráng chiều
Một
Đàn đỏ Đế Tư hành nguyên Ca Mã Nhĩ gió m/ù. Bảy, tám mươi đủ bé già trẻ, nấy bơ phờ ủ rũ, vành đỉnh chỗ sống lưng đầy hoa tuyết, một đoàn m/a. Con bụng cũng sắp dính vào cột sống, đuôi mặt ánh xa xăm rực tia sáng thuồng đói khát. Chúng cứ thất thểu lê bước được chừng một cây số.
“U…”
Chó nhảy một vách dựng đứng bên đường, đứng cao xuống tiếng hú gọi đàn. Nó gọi còn sau tập trung lại. đỏ Đế Tư xưa luôn hình vuông hình tiến đi săn. Đó thích nghi môi trường đây vì lựa chọn tồn hợp nhất.
Chó sức sống mãnh liệt nhưng thân địch nổi sói, so bình thường cũng nhỏ hẳn, một đọ sức mãnh khác khó chiếm được ưu thế, cũng đưa vừa vào đơn mình, dựa vào sức mạnh mới hùng vương, chiếm cứ một phương giới rậm mạnh yếu này; vuông vừa tượng cho chia tách, khiến mãnh khác vào e sợ, vừa lệnh huy một hiệu phải chuyện bất ngờ cờ mồi.
Đáng tiếc là, gọi liền mấy tiếng, nhưng phản lại, đội vẫn rời rắn xươ/ng. Đúng phí nước bọt. đ/au lòng, tín lâu đang đứng thách thức đói.
Tuyết lông ngỗng mấy liền, Nhật Khúc Ca trở thành một vùng xóa m/ù, nguyên Ca Mã Nhĩ được phủ một thảm dày màu trắng, Nạp cũng đóng băng. đỏ Đế Tư được săn hạng nhất nguyên tuyết, nhưng khí hậu giá khắc nghiệt này, cũng phải diện cơ tồn. Những đúc lũ lượt cư xuống phương nam tránh cũng trốn đông, còn số lượng ỏi, cư cũng thỏ tuyết, chồn, Tây Tạng, cũng vì tiết trời lạnh giá ẩn hốc một đáo đó rừng, tiện ngoài. Cho dù đó chịu nổi đói mạo hiểm khỏi khói lạnh ẩm ướt nề cũng che đi mùi chúng, tiếng gió ù ù cũng tiếng kêu chúng, dày đặc cũng nhanh chóng xóa đi dấu vết chúng.
Khứu thị giác thính giác khí hậu 0 độ C này dường giảm tác săn chắc duy nhất, chính tìm tận ổ ẩn náu cỏ. này mặc dù khá hay nhưng mênh mông, nguyên bao la, tìm được một thứ gì bên trong, nói một bữa tối thịnh soạn, khác gì mò kim đáy bể, hoàn toàn dựa vào vận cơ vào nhiên đoán trước. đỏ Đế Tư đắc tội sơn thần chỗ nào, mấy liên tiếp chuyện xui xẻo, tìm ki/ếm gần hốc khe vẫn thu hoạch được chút gì bỏ bụng.
Nếu trời, trụ.
Cái đói một bóng đen cứ lởn vởn quanh đỏ Đế Tư.
Nửa đêm hôm qua, một nhỏ tên Lãng bị cóng. sớm quen cảnh chóc, đưa cũng cử hành lễ, mẹ đứng đứa yểu hú vài tiếng rồi rầu rĩ bỏ cũng quen túc trực bên cữu, th/ể Lãng được bỏ lại một khe tối cạnh dừng đàn. Sáng nay, sau trời sáng, vô đi ngang qua khe, thấy Lãng còn một bộ trắng, đuôi cũng bị gặm sạch Trên nền phau bên cạnh bộ còn lưu lại dấu hỗn lo/ạn.
Sách suýt tức ngất đi.
Mặc dù sói thuộc vú, bộ họ chó, mặc dù sói thường xuyên đi liền nhau, nhưng vẫn hai khác nhau, mỗi phẩm chất riêng biệt. Vào mùa thiếu thức ăn, trạng đói sói tập tính bị ch*t, quan sói, khác lũ kiến mất, thà còn dụng hơn, hợp đạo làm sói. Có gọi đây tập tính táng” (ch/ôn cất bằng thịt) đ/ộc đáo sói.
Nhưng quan giống sói, việc x/á/c một hành vi x/ấu xa, một tội á/c thứ được, một vô hình. Tuy giống nghi phức tạp tiến hành thổ táng, hỏa táng, thiên táng cho ch*t, nhưng thà th/ể r/ữa rừng, kền kền, kiến mãnh khác xử còn hơn.
Không quan sói hiện đại hơn, hay làm hợp lý hơn, nhưng đó hai tập tính hoàn toàn khác nhau.
Nhưng cảnh tượng sáng khe khiến né tránh được một thực: Một vài đang cộng – th/ể loại.
Trong số dã, nhất giữa móng sắc răng nhọn, cộng vô quan trọng, đó chuẩn mực quy cộng dựa vào tồn. Ví dụ chim đại hiện chế độ một vợ một chồng một quan trọng thứ được xen vào. Điều này ng/uồn một thực: đại đực hung một vì chuyện tranh giành bạn đ/á/nh nhau kết cục duy nhất sẽ hai ch*t. Hổ Bengal cũng một kị, đó đực được cạnh ngăn ngừa việc một trạng thái nhất định đó, đực th/ô b/ạo tham lam sẽ gây tổn cho hề khả vệ. Động Saiga cũng tranh giành địa vị đàn, đực được khoe cặp sừng bốn to khỏe thi thố một tượng trưng, tranh giành một nghi thức hóa, giống đang múa kịch, được chiếc sừng hoắt tấn công quan trọng trên, e rằng tất Saiga giới hết tranh giành địa vị liên tục nảy kh/ống được này.
Phá chuyện vô hiểm.
Sáng đứng lâu thi hài Lãng lòng lửa đ/ốt. Hôm th/ể loại, đâu lại gi*t già yếu bệ/nh đàn; hôm mới lén lút nhân trời tối, giở th/ủ vụng đâu lại ngang nhiên gi*t lẫn nhau giữa mặt. Rồi đây sẽ nạn dịch hủy diệt.
Chẳng phải lo quá nhiều, nguyên Ca Mã Nhĩ từng xảy kịch đó. láng giềng Nạp Tông một đực, hiểu bị đi/ên hay làm đói khát mất hết trí, giữa vào cổ một bị ốm còn chưa tắt hơi rồi uống m/áu mười mấy đực đứng cạnh đó thấy vậy, một phần vì trừng đi/ên, một phần vì khát mồi, liền rủ nhau xông tấn công, đực to gan rồi nó. Từ đó, Nạp Tông phút được yên, cứ dăm lại xảy một vụ án lẫn nhau, một mùa ngắn tất đực gần oan một đại gia đình đang yên đang lành bỗng phải nạn hủy diệt.
Bài m/áu thảm khốc còn đó, quyết đỏ Đế Tư đi vết xe đổ Nạp Tông được.
Là đàn, hiểu thần dân lòng tay. Đứng thi hài Lãng, phải đ/á/nh dấu hỗn lo/ạn tuyết, cũng chuyện hoại này do bảy đực, bao gồm Chột Mắt, Đầu Trắng, Đa Miệng Thỏ, La Đuôi gây ra. Nhưng trừng chúng. Phép vua lệ làng, đó đúng xã hội cũng đúng giới vật. Hơn nữa, xúc phạm này phần tử trung kiên tài đỏ Đế Tư, một phương diện đó, trừng khác hủy đàn.
Muốn ngăn chặn cho x/ấu sói này lan rộng, duy nhất hiệu nhanh chóng săn được hươu, nai lót dạ.
Gió thổi mạnh, bầu trời đen bị che bởi da cá sấu xù xì. Đưa quanh nguyên bao la, một bóng cũng thấy; rung cánh mũi đ/á/nh hơi gió, ngoài luồng khí lạnh buốt ra, ngửi thấy bất hơi ấm sống nào. Con đag Thức đang đâu?
Đàn ủ rũ nản, đội trở rối lo/ạn.
Trong lòng nề bị đ/è bởi một ngàn cân.