Tôi tuyệt vọng rít một hơi th/uốc, khuôn mặt tái nhợt chất đầy tâm sự.

Đồng nghiệp vỗ vai tôi, giọng đầy vẻ thông cảm: "Vào đi, muộn nữa đại ca gi/ận cả mày đấy."

Tôi đành bước vào căn phòng tối với tâm trạng chán chường.

Một mỹ nam ngồi đó, vết m/áu trên môi là dấu tích từ màn cắn x/é tai đại ca.

Hắn nheo mắt nhìn tôi bằng ánh mắt sắc lạnh.

Tựa như muốn x/é x/á/c tôi thành trăm mảnh, nuốt chửng vào bụng.

Tôi khóa ch/ặt cửa.

"Ầm!" - Tiếng đóng cửa ch/ôn vùi mọi ồn ào bên ngoài.

Cố giữ chút hy vọng cuối cùng, tôi liều lĩnh ngước nhìn hắn.

Cao lớn, vai rộng eo thon chân dài, gương mặt điển trai cùng đường nét góc cạnh - đích thị là đàn ông chính hiệu.

Tôi càng rũ rượi hơn.

Ngón tay ngứa ngáy, tôi lại rút điếu th/uốc, ngậm vào mồm rồi tiến lại gần.

Hắn ngửa mặt lên, vẻ mặt vô cảm: "Thằng ng/u, muốn làm gì thì làm nhanh đi."

Chát!

Tôi t/át hắn một cái không nhẹ không nặng.

"Này, ăn nói cho tử tế vào."

Tôi rít một hơi th/uốc thật sâu, thở dài n/ão nề:

"Biết rên không?"

"Cái gì?"

"Thôi kệ." Tôi nhắm mắt, nhớ lại đoạn video đồng tính vừa xem gấp, bắt chước rên rỉ vài tiếng.

Lần đầu làm trò này lại còn trước mặt người đàn ông xa lạ.

Tôi cứng họng, bối rối đến phát ngượng.

Bỗng hắn im bặt, căn phòng chỉ còn tiếng thở dốc kỳ lạ của tôi hòa cùng làn khói th/uốc.

Ba phút k/inh h/oàng nhất trong đời làm giang hồ của tôi.

Đang định bỏ cuộc dù mang tiếng "đồ nhanh tắt đèn" thì...

Một ti/ếng r/ên khẽ, trầm ấm như phát thanh viên chuyên nghiệp vang lên.

Chậm rãi. Mạnh mẽ. Giọng trầm ấm.

Ti/ếng r/ên của tôi đột ngột nghẹn lại, vút cao the thé.

Bầu không khí trở nên kỳ quặc, y hệt như tôi mới là người bị đ/è ở dưới...

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
7 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm