Nam Phụ Phản Diện Ám Ảnh Tôi

Chương 2

23/09/2024 18:00

2.

sống muốn thoát thế giới sách, bằng cách đi.

Hệ theo chủ nghĩa nhân đạo đã tâm hỏi tôi muốn như thế nào.

Tôi gần như không chút dự, cầm đ/âm ngược chính mình.

Cơn đ/au lan tỏa khắp cơ thể.

Tôi từ mắt lại, đợi trở thế giới hiện thực.

Nhưng bỗng nhiên, phía vang lên một tiếng quen thuộc.

“Anh trai...”

Giang Từ với mái tóc rối bời, quần áo xộc xệch, đột ngột đẩy xông vào.

Lúc này, mũi đã sâu tim.

M/áu từng giọt từng giọt xuống sàn nhà.

Mắt tôi mờ dần đi.

Quay lại cơn choáng váng, tôi Từ lảo đảo bước tới, đến khi cách tôi một bước, cậu ấy đã không sức đứng nữa, gục xuống mặt tôi, ánh mắt mang.

“Anh sao vậy? Em...”

Cậu ấy càng thêm cuống quýt, loay hoay tìm ki/ếm đó người.

Tôi sững một giây, rồi chóng hiểu ra.

Cậu ấy đang tìm điện thoại để c/ứu 120.

Đây là cái làm thử khi tuyệt vọng đúng không?

Cha Từ đã kiểm soát nghiêm ngặt mọi xung những năm qua.

Bất cứ ai bước dinh thự nhà họ Giang, dù làm vườn, không phép mang theo bất kỳ thiết bị điện nào.

Giọng Từ r/ẩy:

“Bác sĩ riêng đâu rồi? Em sẽ...”

Cậu ấy định đứng dậy rời đi nhưng bị tôi lấy góc áo kéo lại.

Giọng tôi đã bắt yếu dần, lắc đầu.

Vô ích thôi.

Đừng tốn công vô ích nữa.

đừng tôi thời khắc trọng thế này chứ, tôi sắp nhà rồi!

Làm để anh trai yên tĩnh đi, không hả?

Nhưng câu trả lời Từ rõ ràng là không.

Cậu ấy thậm chí khóc:

“Là đã làm sai điều sao?”

“Tại sao lại đối xử với như vậy?”

Giọng cậu ấy yếu ớt, như sợ làm kinh động điều gì:

“Anh trai...”

“Tại sao?”

“Ngay cả anh muốn rời xa sao?”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17