16

Trần Du nói, hôm đó lòng ngay từ đầu gặp mặt vào ngày nhập học năm nhất.

“Anh có đôi mắt rất dịu dàng, nhìn gọi tên em, khiến thích phát đi/ên.”

“Cho dù sao, chỉ muốn anh”.

“Nhưng mà rất nhanh ra ngoài việc, chỉ có thể thông qua Ôn Hành để hiểu tin tức về anh.”

“Cậu nói năm sau sẽ trở vậy nên đợi.”

“Khi trở có thể theo đuổi rồi.”

“Vì muốn chỉ cùng phòng với của anh, muốn của anh, muốn nằm cạnh anh.”

“Đó chính lý do của em.”

Tôi nhìn ấy, lòng sóng gợn lăn tăn.

Quả nhiên, trực giác của sai.

“Nhưng mà lớn hơn bảy tuổi.”

“Bảy mươi tuổi được.”

Tôi cười: “Cái này thì có chút bi/ến th/ái rồi.”

Trần Du cười theo.

“Chỉ cần anh, đều được.”

“Được, đồng ý.”

“Đồng ý cái gì?”

Tôi ngẩng mặt lên môi ấy, thấy người đi đường nhìn thì rút lui.

“Đồng ý em.”

Trần Du nhìn chằm chằm vào tôi, mắt giấu nổi tình cảm, ánh mắt như muốn th/iêu đ/ốt.

Cậu nắm tay tôi, mang theo ý định ràng.

“Vậy tối nay có thể nhà game không?”

“Đến đi, nhưng thể chuyện quá đáng.”

Kết tối hôm đó, chuyện quá đáng.

thể kiềm chế được, bị mê hoặc nên chủ nhào tới, dễ dàng dạy “game” cả một đêm.

Câu nói lớn thể lực tốt lời nói mạng.

Khi mắt ra, trời sáng.

Trần Du rửa nhà điện đặt lộn xộn gối.

Tôi cầm điện của định xem giờ.

Nhưng bất phát hiện tin nhắn tối qua giữa tôi.

[Du ca, sao hôm nay gia tiệc mừng?]

[Ở nhà ấy.]

[Lại game với hả?]

[Ừ, ở trai.]

[Ôi ôi.]

Một lúc sau, dường như nhận ra điều gì đó.

[Bạn trai?? ]

[Khoan Có chút đúng.]

[Hơn nữa ở nhà với trai????]

[Hả????]

[Ai của cậu? còn có người đàn ông khác?]

[Trần Du, một lời giải thích!!!]

[Bạn trai???]

[Cậu đồng tính à? vậy sao??? Chả trách gần 30 mà vẫn được gái! Chả trách luôn hỏi về ấy!]

[Anh đâu? Để điện của tôi!]

Chỉ thấy Trần Du phản hồi ngắn gọn, thiếu nhẫn.

[Anh vừa mệt quá ngủ rồi, đừng phiền ấy.]

(Hết)

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

MÙI TIỀN

Chương 1
#BERE Phụ thân ta là đệ nhất phú thương Đại Chu, dưới gối chỉ có mỗi ta là nữ nhi. Vì muốn bảo vệ ta, người đem theo một phần sính lễ khổng lồ gả ta vào hầu phủ. Hôm định thân, ta mộng thấy một giấc mộng: Trong mộng, hầu phủ khinh thường xuất thân thương hộ của ta, tiểu hầu gia lại nhất mực sủng ái biểu muội tài nữ. Sau khi phụ thân qua đời, của hồi môn của ta bị nuốt sạch. Tiểu hầu gia vì muốn nâng đỡ biểu muội, liền mua chuộc bà đỡ, ra tay độc ác khi ta lâm bồn. Tỉnh mộng, tiểu hầu gia liền dẫn biểu muội bước vào tiệm châu bảo nhà ta. Hắn nói: "Ngươi đã muốn gả vào hầu phủ, thì nên rũ sạch cái mùi tiền trên người, hầu phủ chúng ta không chịu nổi mất mặt như thế. Tiệm này cứ đưa cho biểu muội, coi như lễ ra mắt của tẩu tử." Ta nhìn vẻ kẻ cả trên gương mặt hắn, lạnh lùng cười một tiếng. Quay đầu sai quản gia lập tức đuổi hai người ra khỏi cửa. "Cái hạng bần cố nông, còn chưa bước qua cửa đã muốn chiếm của hồi môn của thê tử? Cao môn hầu phủ như các ngươi, còn chẳng bằng nhà nông dân biết điều biết lễ!"
Cổ trang
Nữ Cường
Sảng Văn
0
Quy Môn Chương 15
Tri Dư Tri An Chương 21