Tủ Sáp Người

Chương 4

11/02/2025 09:30

Con "người chó" trên sân khấu đang nhìn chằm chằm vào tôi.

Cảnh tượng đó, tôi không biết phải diễn tả thế nào: một con chó lớn, lông lá, có đuôi, ngồi xổm trên mặt đất, lại đang chăm chú nhìn tôi. Miệng nó mấp máy: "Chị Kỷ... Chị Kỷ..."

Tôi lập tức cảm thấy lạnh sống lưng, cả người dựng tóc gáy.

Tôi chắc chắn, nó đang gọi tôi, và từ ánh mắt đó, rõ ràng nó quen biết tôi.

Nó trợn to đôi mắt, nhìn tôi chằm chằm, như muốn nói điều gì đó.

Nhân lúc hai người trên sân khấu đang dọn đồ, tôi vội bước nhanh đến gần nó, căng thẳng hỏi: "Cậu là người hay là chó?"

Nó lập tức rơi nước mắt, làm ướt cả bộ lông trên mặt. Ngay khi nó định mở miệng nói, ánh mắt bỗng nhìn về phía sau tôi, rồi lộ vẻ sợ hãi, cúi đầu im lặng.

"Cô quen hắn à?"

Phía sau vang lên một giọng nói lạnh lẽo.

Tôi vừa quay đầu lại thì một cây roj quất mạnh xuống, trúng ngay mặt con người chó. Nó lập tức bị đ/á/nh đến rá/ch da chảy m/áu, nhưng không dám kêu lên.

Tôi trơ mắt nhìn nó bị xích cổ, lôi vào sau cánh gà.

Tôi nóng lòng muốn đuổi theo, nhưng người trên sân khấu ngăn lại, ánh mắt đầy hằn học, chỉ tay về phía cửa, ý bảo tôi cút đi.

Tôi nhìn thấy họ đang vây lấy mình, mà trong căn lều này, ngoài họ ra không còn ai khác.

Tôi chỉ có thể không cam lòng, quay người rời đi, không quên liếc một cái về phía hậu trường.

Đợi đến khi tôi rời khỏi lều, người kia mới thu lại ánh mắt.

Trên đường về, tôi càng nghĩ càng thấy bất thường, trong đầu chỉ quanh quẩn khuôn mặt đầy lông của con người chó đó.

Đang cân nhắc xem có nên báo cảnh sát không, thì tôi nhìn thấy phía xa xa có một cái bóng đen sì đang ngồi xổm.

Tôi gi/ật mình, đứng khựng lại.

Cái bóng đen ấy, bò bằng bốn chân, đang lao nhanh về phía tôi.

“Trời ơi!”

Tôi hét lên một tiếng, quay người bỏ chạy. Cái bóng đen liền đuổi theo, miệng rên rỉ: “Chị Kỷ! Chị Kỷ!”

Nghe thấy giọng nói của nó, tôi hoảng lo/ạn, lỡ bước và vấp ngã xuống đất.

Tôi ngã nhào, đầu óc choáng váng, giơ tay lên chạm phải thứ gì đó mềm mại, đầy lông lá.

Tôi gi/ật mình tỉnh dậy, vội vàng đứng lên.

Dưới ánh đèn đường mờ nhạt, con "người chó" mà tôi đã thấy trong đoàn biểu diễn ngồi xổm ngay trước mặt, khuôn mặt đẫm nước mắt.

Nó dùng tiếng quê nhà, chính x/á/c gọi tên tôi, thậm chí nói ra cả địa chỉ nhà tôi ở quê. Điều khó tin nhất là, nó bảo mình chính là Tiểu Tuấn – con trai nhà hàng xóm của tôi!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
9 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
10 Chuyến Xe Đêm Chương 25
11 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.
12 Hồ Ly Xuống Núi Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm