Quy tắc giàu nghếch chỉ phép tôi, không họ? Phì!
Tôi lực nhổ ngụm nước bọt vào màn hình điện tử, dẫn theo các cô gái đi về phía con ban đầu.
“Rầm!”
Tôi ôm mũi ngồi xổm xuống, nước mắt nhau nhỏ xuống tiếng lộp bộp những châu rơi. Ai thể nói biết tại sao cái nơi này vừa nãy vẫn còn con bây đột nhiên biến thành bức tường suốt không???
Số vừa kinh ngạc, vừa nghi ngờ đưa tay bề mặt thủy mắt, sắc mặt coi.
“Số hình bị chặn rồi.”
Tôi vỗ vào bề mặt thủy phát hiện khối thủy này chặn luôn tất cả con mặt tôi, chỉ để lỗ hổng. Tôi tay thử đẩy đẩy mảnh thủy cái độ cứng này, độ dày này sắp đuổi kịp thủy chống đạn rồi đấy.
Chỉ dựa vào con d/ao tay thì chắc chắn không thể phá được, đành theo phương hướng mà riêng tiếp tục đi về phía sau ngôi thôi.
“Số lẽ thật sự không ngoài rồi.”
Số kéo nhẹ tay tôi, lộ biểu cảm còn hơn cả khóc:
“Nơi này khốn khủng bố, không dễ chơi lắm.”
“Nghe nói đợt đây, tình b/ắt c/óc con gái cô gái vốn đạo sâu, nhưng lúc tưởng sắp ngoài rồi thì cái đó, xuất hiện.”
“Chỉ cần chạm mặt cô gái đã bị rồi.”
Tôi cô ta:
“Nhà Trương? Nhà Trương ở núi Long sao?”
Số gật gật đầu:
“Cô gái còn chưa kịp truyền tin ngoài thì đã biến mất rồi. Chắc bây Trương vẫn đang tung thế giới này lên để tìm cô ấy đấy.”
Tôi siết đ/ấm, thẳng chằm vào số 1:
“Thứ đó, gì?”
Số cắn cắn môi, kiễng chân lên nói thầm vào bên tai tôi:
“Đồng thi, đồng mà thể tiến hóa thành cương bay ấy.”
*Đồng thi: cương mang áo đồng/ sắt