Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 76: Ngưng khí tầng tám

05/03/2025 16:26

Dịch giả: hoangtruc - nhóm dịch: HTP

Vốn cả đám sĩ Trúc ba ngọn ha hả bị truy đuổi vậy, bọn họ hiểu lão dọa thôi. Nhưng khi kháng chớp, cả đám biến định cản lại, khi gì cả.

Trong đều lóe dị.

“Kẻ tầm thường!”

“Có sống trở trận truy gia tộc Lạc Trần, hiển nhiên chỗ kinh người.”

“Là hạt giống tốt, tuy so Thượng Quan Thiên Hữu, tính ngang ngửa Lữ Thiên Lỗi, Tâm Kỳ rồi!”

Trong đồng Chủng Đạo môn Viễn Một màn lão tận tất cả, thực khi la lão dùng thần thức đảo vòng rồi.

Biểu hiện cho lão vô kinh tuy nhiên lão định để xem lực bao nhiêu ý định tay cản Lúc lão khẽ đầu, vẻ thưởng, cả nhoáng cái hiện đi/ên cuồ/ng chạy trối ch*t.

“Chưởng môn huynh c/ứu mạng, lão muốn gi*t ta. Cái nhỏ nữa phải ném a!!!” Thoáng Viễn Đông, chóng thủ chạy trốn đưa đáng thương lão.

Trịnh Viễn vội ho Nhìn dạng đáng thương vậy, lão khổ thôi ngẩng đầu lên. Lúc lão đuổi hung hăng Thuần, chắp tay bái kiến Viễn Đông.

Ánh hai đều lão hồ ly, lập tức hiểu phương. Chuyện Phượng nhỏ, cho tông môn thêm để sợ hãi kiêng lớn.

Bằng nói, Lý Thanh trùng hợp y ngoài quả tông môn ai khuất đấy. Dù đại công Quang vinh đệ đệ môn.

Cho dù môn Viễn giáo huấn, quá mức chạy bức họa khóc lóc kể khổ.

“Thỉnh môn cần phải quản việc xin giao cho ta!” lão chằm chằm, vẻ hung tàn hiện nghiến răng lạnh cái.

“Chim ngươi…” Da đầu run lên, định giải thích.

Chu lão nghe ba tiếng kia da lại, vội nín thinh ủy khuất Viễn Đông.

“Sư huynh, tông môn đổ m/áu, tông môn lập đại công…”

Da Viễn co rúm lại, vội ho tiếng.

“Chu việc đây coi xong đi. tốt, tính lương thiện. Như đi, lần gây thêm lão phu tuyệt sẽ cản định sẽ lý, thế nào?”

Chu lão cố dạng cam đầu, từ đi. Trước khi hung hăng nhìm cái.

Bạch thở dài hơi, dậy hiện nghi hoặc. Hắn vốn thông nãy xảy quá ngột, bây giờ coi kịp phản ứng lại, dường đúng khẳng định phía Lúc môn nhàn nhạt nói tiếp.

“Mấy Phượng chính do lữ lão dưỡng đấy. Trong trận chiến dịch, c/ứu lão vị lữ kia vẫn lạc, lão cửu tử sinh, chịu nỗi đ/au yêu t/âm th/ần bị thương tổn, thần trí khi đi/ên cuồ/ng.

Ngoại nhân lão si mê mộc biết lão si mê, sẽ nào áp chế đi/ên cuồ/ng nổi lên, đành mượn si hoãn tổn thương t/âm th/ần kia.

ngươi trêu chọc khi lão nổi đi/ên e c/ứu ngươi kịp đây Viễn Thuần.

Bạch nghe xong mấy lão kia đáng thương, sống lưng lạnh lẽo, thủ đầu ủy khuất đáp lời.

“Thật sự hạ lão…Chim lão vu khống ta.”

“Mọi đều nhân quả, bất kể thế nào nguyên do từ tìm hiểu chân tướng gì.” Viễn vỗ vỗ vai quay nhiên đi.

Bạch than thở, giác quá xui xẻo đi, thầm gặp lão đành phải vòng tránh được. Lúc cẩn thận li Vân thủ chạy tiểu viện cửa ngoài nữa.

Về vu khống cho thân, suy lắng kí/ch th/ích lão đành nghiến răng bỏ ý tưởng trả th/ù.

“Nam nhân tốt ai chứ!” tự ủi ngồi căn nhà gỗ. Sau mười viên thăng Linh đan luyện chế ban ngày khi lão hâm m/ộ.

“Tu sĩ Trúc lợi thiếu nữa đ/á/nh m/áu, may Bất Bì.” khái nói. Rồi nhìn những viên Thăng Linh đan ngó kiểm tra xung quanh khi chắc chắn Quy Văn bắt đầu luyện linh.

Rất nhanh, đan dược luyện linh ba lượt. Nhìn những đường ngân văn mờ viên đan thở dài.

“Nếu tốt Hắn thầm tìm hiểu tài Tứ biết tông môn phải có, hiếm, nữa cần điểm cống hiến nhiều. Dù trường hợp luyện dược cần phải hành phương đặc th/ù, Tứ cực tầm thường.

Về phường thị dưới ngày thường khả năng b/án ra. May giá hội tổ chức hàng nhiên hiện tài Tứ hỏa, gặp.

“Linh Vĩ kiểm tra đám tài Linh Vĩ bắt đầu nuốt viên Thăng Linh đan bắt đầu hành.

Ngày ngày trôi ngày đều hành, viên Thăng Linh đan lần lượt bị nuốt vào, vi chóng tăng cao. Ngay khi đan dược khuya đặc trời che lấp cả sáng, căn nhà gỗ, hiện tiếng n/ổ vang mẽ, thanh truyền ngoài vang hắn.

Toàn chấn ng/uồn linh lực hội tụ tại vô điểm tạo sông lớn, rồng chạy thân, oanh mở vô kinh mạch hắn.

Khi vòng lưu tuần hoàn nguyên vẹn chấm linh lực bành trướng hẳn so trước. Từng đợt chất tràn từ các chân lông, giác nhàng khiến cho cả sảng khoái thần chấn hai nhiên mở ngời đốm chói bắt tối.

“Ngưng tám!” ha giữa sân vươn duỗi người. Hắn gia nhập Linh Khê mấy rắn chắc ít, điều tóc dài nhiều, điều khiến buồn bực.

Chẳng lần vẻ ngoài gì thay đổi, vẫn g/ầy gò nhỏ nhắn, trắng trẻo.

“Ngưng tám rồ ngự Tay phải đưa điểm tảng đ/á lớn phía xa, hòn đ/á bay lên, dựa niệm Thuần, chậm, hóa giữa Cử trọng kh/inh Cử kh/inh trọng.

“Bất quá thứ hứng thú đấy, trận chiến Trần trước, vô khai nhân đại pháp!” Trong lộ ngời, đáng công khai lần nhau mãi vẫn nắm mấu chốt việc lâu sau, để lòng.

“Trong Ngự Đỉnh công nói, tám, tụ phẩm hóa uy lực lớn nhiều.” sân, trầm ngâm suy lát đưa hai tay bấm niệm quyết phía trước.

Trong đoàn nhè hiện, hai thở tụ cái hắn.

Thời gian tụ gấp so trước.

Hơn nữa đại giống ảo ràng, thậm chí những phù văn bề hiện ràng.

Một uy áp kinh từ đại tản xung quang, lộ lạ. Bản bất phàm.

“Uy lực so tăng nhiều!”

Lúc nhận vi thoáng, phóng thích lần hóa đỉnh, linh lực tiêu hao nửa, phải cần khoảng thời gian nữa tục thi lại.

Nhưng phát hiện linh vẫn bảy thành.

“Có thi ba lần!” kinh hỉ. Sau khi tiêu ki/ếm hóa kim quang bay Vân ngoài sơn môn.

Ra khu rừng rậm ngoài trời tiếng sét trầm đục truyền mưa dấu hiệu kéo đến. trời biến hóa chóng nguy thủ giữa bấm niệm quyết. hiện điểm đ/á cách xa, đình vù vù đi, hung hăng đ/ập xuống.

Một tiếng n/ổ vang lên, đất chấn động mạnh, vô gi/ật dáo dác, đất hiện cái hố rìa hố khe nứt đan xen lan tràn vi khoảng mười trượng.

“Mạnh vậy!!” hít Hắn suy tính Bất tử Ngân hóa hiện giờ, Trần giao chiến, đoán công sức trực gi*t ch*t gã.

“Thôi bỏ chần chừ mấy vượt ch/ém gi*t quả toàn, sự muốn tục vậy. Dù kia lần, nhỏ thiếu nữa bị đi, cho địch nhân vẫn nằm khoảng từ Ngưng bảy trở ổn thỏa nhất.

“Bạch cường địch từ Ngưng Ngưng bảy, tan khói.” ngạo nghễ hất ống tay áo nhỏ lên, thầm nuối bờ tường rào, đành tạm ki/ếm, hất trời. Bày dạng cao thủ tịch giữ nguyên thế quay điều khiển ki/ếm bay tông môn.

Nhưng đúng nhiên…bên bị ki/ếm hấp dẫn tới, hóa mảnh hẹp dài những ngân xà thẳng Thuần…

Bạch lập tức mắt.

Không bao lâu, xa xa truyền tiếng chớp, xen lẫn tiếng kêu thảm thiết Thuần…

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Bạn cùng phòng lạnh lùng vừa hung dữ vừa tàn nhẫn

Chương 17
Tôi mắc chứng thèm khát tiếp xúc da thịt. Mỗi lần phát bệnh, tôi lại không kiềm được mà đi tìm cậu bạn trúc mã để được ôm. Một hai lần thì còn chấp nhận được, nhưng nhiều quá khiến cậu ta bắt đầu ghét ra mặt. “Đàn ông con trai mà ôm ôm ấp ấp, mày không thấy ghê tởm à?” “Bệnh với chả tật? Toàn giả vờ thôi!” Một lần, người bạn cùng phòng lạnh lùng tình cờ bắt gặp cảnh đó. Anh không chế giễu tôi, ngược lại còn mở rộng vòng tay: “Nếu khó chịu, thì cậu đến bên tôi đi.” Từ đó về sau, mỗi lần phát bệnh, tôi đều tìm đến anh. Cho đến khi tôi cảm thấy tiếp tục như vậy thì ngại, muốn đổi người để tránh phiền phức. Thì nửa đêm hôm đó, người bạn cùng phòng lạnh lùng trèo lên giường tôi, lột áo ngủ của tôi ra…
496
2 Quỷ Cân Xương Chương 29
5 Địa Mẫu Chương 25

Mới cập nhật

Xem thêm