Tối hôm đó, Minh nhắn tin cho Chu.
Sáng hôm sau, anh ta đã tới rất sớm.
Quý dựa vào khung cửa phòng, lười nhạt nói: "Được tao cứ tưởng mày cứng đầu lắm, phải tốn công mới dỗ được. ngờ mới vài ngày đã thông suốt rồi?"
Bùi Minh đáp, mình thu dọn đồ
Quý hoàn tức gi/ận bị phớt lờ, nói một
"Im đi."
Bùi Minh quắc mắt anh ta, đầy bực
Quý cười đi tới đẩy lăn cho anh.
"Tao đi được!"
Quý tay.
Hai người cãi nhau vài cuối cùng mới chợt nhớ
"Con mèo tính sao?"
Bùi Minh quay đầu tôi, do dự vài giây.
"Mày tìm người tới cho nó ăn mỗi ngày đi."
Quý hơi ngạc nhiên: "Không mang nó theo à?"
Anh lắc đầu, đưa vuốt ve tôi:
"Ở nhà đợi tao về."
Tôi mọi khi, cọ vào lòng anh.
Quý nhờ ai khác mà mình tới cho tôi ăn.
Mỗi lần đến, hắn bai Minh thì kể tình cảm vợ
Nhưng tuyệt nhiên nhắc gì tiến độ điều trị của Minh.
Hệ thống thấy tôi lo lắng, đề xuất trực ảnh.
Tôi suy vài giây rồi chối.
Anh ấy có do muốn tôi xem.
Quý liên tục suốt một tuần, mỗi lần cầm điện thoại chụp
Mãi khi hắn chịu nổi, chỉ vào màn điện thoại phàn nàn tôi, tôi mới hiểu do.
"Mày thấy có đứa nào làm người hắn Tao sinh gian bên vợ để tới cho mèo hắn ăn, mà hắn đối tao thế này."
Trên màn hiện lên sử trò của hai người.
**Thứ Hai:**
Bùi 【Cho mèo đi.】
Quý
**Thứ Ba:**
Bùi 【Cho mèo đi.】
Quý
**Thứ Tư:**
Bùi 【Cho mèo đi.】
Quý 【..................】
Quý
**Thứ Năm:**
Bùi 【Cho mèo đi.】
Quý đủ chưa? Một câu cảm cũng có à?】
Bùi 【Cảm Cho mèo đi.】
Quý 【..................】
Quý
**Thứ Sáu:**
Bùi 【Cảm Cho mèo đi.】
Quý 【Tao trông có giống con mèo
Tôi đang thấy buồn định lướt thì đột nhiên một gọi video hiện lên.