12
Tôi x/ấu gãi gãi mũi, nhanh chóng thu lại.
Đánh vài hiệp, phát hiện thật ra hoàn toàn biết chơi tennis.
Nên dừng lại, vòng qua đối diện cậu ta.
Tề người hứng, chân hơi khuỵu, ánh định nhìn trước.
"Cậu qua đây làm gì, tục đi."
Cậu còn đ/á/nh trúng nữa.
Tôi ra hiệu cậu nhìn bụi cây sau lưng.
Vài đám lá sắp bị những cú đ/á/nh vung vẩy cậu làm hết rồi.
"Cậu biết đ/á/nh, vợt đúng, xuống chỉ nhặt cho cậu thôi."
"Đừng mà."
Tề hạ vai tỏ vẻ thế, còn cố nén cười.
"Tôi biết, thầy Lý,cậu dạy đi."
Chỉ nghĩ đến điểm số, nhận ra cậu đang trêu chọc tôi.
Tôi rất nghiêm túc dạy cậu ta.
"Cậu nhìn cho kỹ nhé.”
"Thấy cái mặt này không, cậu đặt các đ/ốt ở đây, trượt xuống đáy.”
"Không đúng, thế này."
Tôi đưa sửa tư thế Dự.
Vì dạy quá nhập tâm, nhận ra đầu mình vô tình sát vào ng/ực cậu ta.
Cũng ý đến các bạn học đang luyện tập trong dừng lại, liên tục nhìn chúng tôi.
Cũng ánh u ám Thẩm Thừa đang dõi theo tôi.
Chỉ cảm thấy nhiệt độ cơ thể dường lúc làm cảm đầu mồ hôi.
Khi định cậu có chuyện gì, lặng kéo dãn khoảng cách, hiếm khi có vẻ x/ấu hổ.
"Sáng sớm đừng có vậy, làm chịu."
Có gió, nhiệt độ vừa đủ.
Tôi hỏi: "Có chỗ chịu sao?"
Cậu nhìn hiểu, đẩy vào lưng tôi.
"Chơi tennis chơi, nhiều thế.”
"Chuyên tâm đi."
Cậu đưa ra gi/ật vợt trong tôi, một quả tennis xoáy mạnh tới.
Trúng ngay vào mu bàn Dự!
Tiếng kêu hoảng hốt vang lên.
Tôi nhìn nơi phát bóng, bất ngờ chạm ánh Thẩm Thừa.
Hắn xa, toàn thân phủ một lớp băng giá.
Giống vừa bị phản bội, ánh đ/áng s/ợ ăn tươi sống.
Hắn nhìn chằm vào tôi.
Cả năm sáu giây.
Rồi ném mạnh vợt xuống đất, tức gi/ận khỏi sân.