Cướp đoạt Pheromone

Chương 4

30/10/2025 16:00

Tôi dắt Giang Hoài lên sân thượng, thở dài n/ão nề.

Năm xưa, tôi giấu bố mẹ để thi vào đây, bây giờ nếu không tốt nghiệp được thì chắc tôi sẽ bị họ l/ột da mất.

“Việc cùng đội là yêu cầu của giáo viên. Đừng hòng tôi sẽ nghe lời cậu trong trận đấu.” Tôi dựa vào lan can, liếc nhìn đôi mắt sắc sảo của cậu ấy.

Vết đỏ trên cổ cậu ấy lộ ra rõ ràng.

“Với lại… Chuyện ở kỳ mẫn cảm đó… Đừng tiết lộ ra ngoài.” Tai tôi nóng bừng, nhưng vẫn cố ra vẻ hung hăng: “Alpha với nhau, cắn vài cái thì có sao đâu? Cậu cũng cắn lại tôi mấy cái mà!”

Giang Hoài nghiêng đầu, ánh mắt sáng ngời: “Ừ, không nói. Nhưng…”

Ch*t, để lộ điểm yếu vào tay cậu ấy rồi.

Giang Hoài nói: “Trong trận đấu, cậu phải nghe theo lệnh của tôi 3 lần.”

Tôi đắn đo, nhưng để giữ bí mật, tôi đành gật đầu: “3 lần thôi chứ gì. Để đổi lấy sự im lặng của cậu, rất đáng giá!”

Không ngờ, khóe môi Giang Hoài lại khẽ nhếch lên thành một nụ cười nhạt.

Tin tức hai tân sinh viên đại diện trường đi thi đấu khiến các anh chị khóa trên rất bất mãn.

Nhất là khi tôi và Giang Hoài đã chiếm hết hào quang của họ.

Mấy tên năm 2 cao hơn 2 mét vây kín phòng tập.

“Hai cái đứa lùn tịt này, khuyên chúng mày nên tự rút lui đi.”

“Lùn cái con khỉ!” Tôi gi/ận sôi m/áu: “Năm ngoái các người đấu mới 30 phút đã thua, giờ lại hống hách với đàn em à?”

Càng nói càng hăng, tay tôi run cả lên.

Mấy ngày nay bị Giang Hoài kiềm chế, giờ đúng lúc được xả stress.

Giang Hoài đặt tay lên vai tôi: “Đừng gây sự, Lạc Nam Tinh.” Giọng cậu ấy đầy ý cảnh cáo: “Theo điều 364, gây sự vô cớ trừ 1 điểm.”

Tên to x/á/c toát mồ hôi lạnh: “Tao… Tao đến thách đấu!”

Giang Hoài đẩy gọng kính lên, cười khẩy: “Chỉ dựa vào anh à? Lạc Nam Tinh! Hạ gục trong 10 giây!”

Rầm!

Tôi nhe răng cười, giẫm chân lên đầu đối thủ: “Xin lỗi nhé, anh yếu quá. À mà, tôi gh/ét ai cao hơn mình lắm.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm