Giờ ra chơi dài, Trì Lâm Uyên đi đ/á/nh bóng, không có ở chỗ ngồi.

Chu Trần đến xin lỗi tôi, nói trước đây hiểu lầm tôi tr/ộm đồ nên mới không ngăn cản.

Chúng tôi chơi cùng nhau từ nhỏ, còn đính ước hôn nhân từ bé.

Cậu ta là một trong số ít người vẫn ở bên tôi kể cả khi tôi trở thành đứa ngốc.

Khác với tôi bị xa lánh, cậu ta đẹp trai, học giỏi, đối xử ôn hòa, được cả lớp quý mến.

Tôi lắc đầu:

"Tôi không trách cậu nữa rồi."

Cậu ta chủ động làm hòa khiến tôi vui lắm.

Chúng tôi nhanh chóng thân thiết trở lại.

Trước giờ vào lớp, cậu ta chợt nói:

"Tiểu Ngư, cậu tránh xa Trì Lâm Uyên ra, hắn không phải người tốt đâu."

Tôi cười gật đầu:

"Đúng vậy, tôi sẽ làm thế!"

Đúng lúc Trì Lâm Uyên quay về chỗ ngồi.

Giọng cậu ấy lạnh lùng:

"Tránh xa tôi... Hắn nói gì cậu cũng nghe theo à?"

Tôi cắn móng tay:

"À... Bọn tôi là bạn tốt mà."

"Bạn tốt..."

Cậu ấy lặp lại đầy ẩn ý.

"Là bạn tốt? Hay là chồng tốt của cậu?"

Tôi vội giải thích:

"Tuy lớn lên cùng nhau và có hôn ước, nhưng bọn tôi chưa cưới, cậu ta chưa phải chồng tôi..."

Trì Lâm Uyên trông càng tức gi/ận hơn.

"Tôi không muốn nghe."

Tôi lập tức ngậm miệng, không dám chọc cậu ấy thêm.

Gương mặt cậu ấy lạnh băng, không cười gì cả, nhìn mà thấy sợ.

Sau đó, Trì Lâm Uyên không nói gì với tôi nữa.

Ngược lại quay xuống đám con gái phía sau trêu đùa, cười nói vui vẻ.

Tôi có cảm giác cậu ấy đang nhìn mình, nhưng mỗi lần quay lại thì cậu ấy chẳng liếc tôi lấy một cái.

Tôi bèn tập trung nghe giảng, chép bài, làm bài tập.

Mấy tiết học cứ thế trôi qua, đến lúc tôi quay lại, thấy Trì Lâm Uyên đang trừng tôi đầy oán khí.

"Ơ?"

Tôi chớp mắt ngơ ngác.

"Tôi… hình như đâu có chọc gì cậu đâu?"

Cậu ấy nghiến răng:

"Không có."

"Tốt lắm."

"Thật sự rất tốt."

"Lão tử đúng là thằng đần."

"Từ nay không thèm để ý đến cậu nữa!"

"Cậu cũng đừng hòng nói chuyện với tôi!"

"Đần" có phải từ hay đâu? Sao cậu ấy lại tự nhận mình như vậy.

Trì Lâm Uyên đi ra cửa sau, đóng sầm cửa.

Tiếng động lớn khiến cả lớp im phăng phắc, nhiều người liếc nhìn tôi đầy thương hại.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Xuyên Thành Omega Bị Mọi Người Ghét

Chương 19
Tôi xuyên vào một Omega cấp thấp bị ngàn người ghét, vạn người chán. Lúc này, nguyên chủ vừa bị cả thiên hạ chỉ trích vì chửi mắng Nguyên Lạc - nhân vật chính được cưng chiều, hiền lành tốt bụng. Nhìn những khuôn mặt đầy ghê tởm trước mặt. Tôi mệt mỏi cụp mắt. Không sao, tôi vốn là kẻ thờ ơ vô dụng. Gia đình bảo tôi cút đi, tôi lập tức tay không ra đi; Kỳ phát tình đến khiến người mềm nhũn ngứa ngáy, tôi cầm dao ăn hoa quả định cắt vào tuyến thể sau gáy, Nhân vật chính vu cáo tôi đẩy hắn xuống nước, tôi nhân cơ hội để mặc bản thân chìm vào đáy hồ... Tưởng rằng tất cả đều muốn sống chết không liên quan với tôi. Nhưng sau này, người nhà mang đủ thứ quà tặng đắt tiền đến trước mặt, cầu xin tôi liếc nhìn họ. Ngay cả Đoàn Thâm Dã - Alpha đỉnh cao ban đầu không muốn kết hôn với tôi cũng xông ra bảo vệ tôi từng tí một, nhe nanh dọa: "Các người lại làm phiền vợ tôi làm gì nữa!"
1.22 K
5 Trúc mã ghét Omega Chương 13
8 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)
11 Song Sinh Tử Mệnh Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm