"Tiêu Viêm..."
Tô cùng ngạc bóng kia, vốn tuyệt vọng niềm hi vọng lại dấy trong Già Nam nay được c/ứu rồi!
“Đúng hắn…”
Tiêu Ngọc dùng che miệng. mười năm chưa nàng vẫn chút xa lạ nào. Thân ảnh này vẫn như năm xưa, thêm ổn.
“Học Đó trong lời mọi sao? Thật mạnh a! Kẻ Bách lão đ/á/nh bại, ngờ gi*t ch*t…!”
Biển trong lát, bỗng xôn xao lên. Từng tiếng bàn xì xầm, mắt tập ảnh kia. Rất đệ tử Già Nam cùng tò mò về vị trong truyền thuyết này. sao, ngoài chưa ai ở Già Nam được tượng như hắn.
"Lui lại!"
Trên bầu hãi ảnh xuất hiện. Tuy chưa thủ với như Diệt Sinh ch*t trong sao dám tâm tư đ/á/nh trận với đây?
Nghe tiếng quát U, hơn mười tên nhanh lui lại.
Nhìn ít chút ngơ ngác, bọn hâm m/ộ nhiệt ảnh kia. Đây chân chính chứ!
Không cần tay, cần hiện quần hùng sợ!
Phong thái như tất viên trẻ kích đến r/un r/ẩy.
“Nếu thì nhanh như làm phá hủy, con cá lọt lưới như thì ý nữa?”
Nhìn chạy lo/ạn, thanh niên cười, khẽ nâng chân lên, từ từ xuống.
"Phanh phanh phanh!"
Khi chân xuống, cỗ d/ao hình kỳ khủng lan nhanh như tia chớp đuổi theo tên Điện,lập bọn tung huyết vụ…
Bất kể Tông hay Tôn, chút dấu huyết vụ. Thậm chí, bọn chấn trong khắc.
Tất mắt chằm huyết hoa lệ q/uỷ dị khuếch xung quanh.
Trong mắt đệ giống như tự tung vậy, ảnh đứng bức tượng lại cứ dấu di nào.
“Thực lực như vậy…”
Trên Bách lão hiện h/oảng s/ợ. Gi*t chẳng đ/ập ch*t con lực như khủng đến mức nào đây?
“Tiêu cứ đó! đại quân Tộc thì nước ch*t thôi!”
H/ồn duy nhất chạy thoát, phun ngum m/áu tươi chạy xa. Thấy thủ mình ch*t ai, mắt đỏ bừng, oán đ/ộc nói.
“Mạnh miệng!”
Tiêu nhíu mày, bàn nắm ch/ặt, đầu xuất hiện hỏa diễm cự màu phấn hồng, vỗ mạnh hắn. Lực lượng đ/áng s/ợ cho như chim g/ãy cánh, mang theo khói đen xuống phía xa
Phía xuống mang, vài ảnh nhanh bay tới.
“Còn người?”
Thấy vậy, khỏi thất kinh.
Mấy mang nhanh xuất hiện bầu trời viện, khí khủng bọn họ nhất thời tỏa xung quanh.
“Đấu Thánh?”
Cảm nhận luồng khí thế lạnh lưng, cùng Bách lão chút choáng váng. Đám này Thánh?!!
"Bịch!"
Khi bọn đang thầm hãi, bóng đen chậm rãi xuống lôi Mọi mắt theo, hãi. Người chính U, bây chút sự nào.
Nhiều nhịn được nuốt nước bọt. Người lệnh cho Thánh, tất lực mạnh hơn. Bất vẫn gi*t ch*t.
“Ha ha, xem thích hợp để quản lí viện…”
Khi đang đổ mồ hôi lạnh, tràng vang lên, ảnh già nua từ từ xuống.
"Viện trưởng?"
Người nọ tủm tỉm sửng sốt, thất thanh kêu lên.
“Hắc hắc!”
Người đến chính Già Nam viện, Mang Hắn tủm tỉm mắt quét qua xung quanh, gật đầu hài Quy mô bây lớn hơn nhiều.
“Xuống chuyện.”
Rời chục năm, Mang Xích coi mình ngoài, phất cái ngẩng đầu nói: tiểu ca, tất biết lâu, chẳng lẽ ẩn nấp sao?”
Nghe vậy, lắc đầu đắc dĩ, trước cái chăm chú mọi người, mang theo cùng vị Thánh trong liên quân xuống, ôm quyền với nói: “Đại lão, năm gặp.”
“Tiểu tử nhà ngươi, năm như chút tin nào, tưởng chuyện ngoài ý muốn rồi...”
Thấy thục hơn mười năm trước nhiều, nhịn được cười, nói.
"Đại lão!"
Huân đứng cười. Thanh nhã dong, tình vạn chủng làm đệ tử chung quanh đến trố mắt, tìm nổi đẹp như vậy!
"Huân Nhi..."
Nhìn trả lời. hình xinh đẹp từ đằng lao phi thẳng ôm chầm lấy.
“Tính tình vẫn năm xưa…”
Huân chút liền nhận đắc dĩ cười, nói.
“Hắc hắc, mê rồi. Nhưng xem chạy thoát tên a.” Hổ hì sang đứng cạnh.
Ngô Hạo cạnh thu ki/ếm lại, cười cảnh này. Sau đó, cùng nhau, lớn. Tình bạn năm cho dù đến vẫn vẹn.
“Ngươi thích làm sư hả?”
Nhìn thuộc, nhịn được vui vẻ. chuyển mắt ảnh xinh đẹp huýt sáo như hiếm lại làm hành như vậy.
“Cuối cùng trở về!”
Thấy vậy, Ngọc đỏ ửng, hắn. Điệu bộ năm xưa mấy, tại Thản Thành, cố ý làm như để chọc nàng đi/ên lên.
Nhưng bây nàng như trước, chẳng gi/ận với đùa như ngược lại chút mong dù nàng biết bây tên tiểu tử nghịch ngợm tr/ộm nàng tắm nữa.
“Thuộc tham môn chủ!”
Đại niên bỗng kích động, ôm quyền cung kính nói.
“Ngươi Môn?” Thấy vậy, cười, nói: “Làm khá lắm!”
“Là thuộc thất trách, tốt Già Nam viện.”
Đại chút luống cuống. ở chính nhân vật truyền kỳ, ngờ mình lại tận mắt thấy.
“Không ngươi. Những này đối phó được.” khoát tay, đang định tiếp thì ảnh từ xa bay chính nhóm Lân.
“Dư nghiệt Tộc ở nơi tiêu diệt rồi.” Lân xuống, lãnh diễm hiện tươi cười, nói.
Đám chút khiếp hãi mười Bọn họ phát hiện, những này Thánh. Đội hình như h/oảng s/ợ. Sau hồi lâu, bọn khổ nói: “Rốt cục xảy chuyện gì?”
“Có vài chuyện phiền phức ấy mà.”
Tiêu Mang Xích nhau, ngưng hơn nhiều, nói.
“Lập sơ đệ tử trong viện, Hắc Giác Vực sắp phát sinh đại Mang Xích giọng với dự đoán Đà Xá Cổ Đế nằm thế nham thạch nóng chảy, khó lòng tiếp nhận. sao, ban đầu ấn Vẫn Lạc Tâm xâm sâu thôi. Ai nghĩ Cổ Đế lại gần đến như vậy?
Thấy Mang Xích sắc, chần chút nói: “Nhiều đệ tử như vậy, trong thời gian ngắn sơ Chúng đủ bọn họ an toàn.”
Nghe vậy, Mang Xích cau mày.
“Vấn sơ việc phiền toái gì. cần thu họ trốn thời gian được.” khoát tay, nói: phần chuyện đang diễn tìm chỗ nói.”
“Ừm!”
Nghe vậy, đành gật đầu, phân phó vài lão trấn an đệ tử. Sau về phía phòng nghị sự, nhanh theo bao nhiêu mắt nhiệt theo.