Vào Hạ

Chương 5

22/08/2025 14:35

Ngày hôm sau ở trường, không ngoài dự đoán, tôi gặp lại Bùi Úy Phong.

Vì chuyện của cô bạn thanh mai trúc mã kia, tôi cũng chẳng có thái độ gì tốt với hắn.

Trên hành lang ngập tràn ánh nắng.

Tôi đi sang trái, anh ta đi sang phải.

Không ai nhìn ai.

Làn gió nóng rát lướt qua góc áo của chúng tôi chạm vào nhau một cách vô tình.

Khoảnh khắc lướt qua.

Anh ta thản nhiên buông ra vài chữ: "Đến phòng dụng cụ."

Tôi giả vờ như không nghe thấy.

Tên thiếu niên phía sau lại nhẹ nhàng bồi thêm một câu: "Nếu không muốn tôi kể chuyện này cho anh trai em."

Bước chân đang tiến về phía trước của tôi đột ngột khựng lại.

...Cái tên bi/ến th/ái ch*t ti/ệt này!

Tôi gi/ận dữ siết ch/ặt nắm đ/ấm.

Ngoài việc đe dọa ra thì anh ta còn biết làm gì nữa?!

Tôi nghiến răng, nh/ục nh/ã quay đầu lại.

Chàng thiếu niên nghèo khó đi phía trước, dáng người cao g/ầy, vẻ mặt lạnh lùng.

Còn tôi, mặc chiếc váy xinh xắn, đeo sợi dây chuyền lấp lánh, cả người từ đầu đến chân đều hoàn hảo không chút tì vết.

Lúc này, hai con người tưởng chừng chẳng liên quan gì đến nhau.

Lại đang cách nhau vài mét, đi về cùng một nơi.

Tôi thầm lặng lục lọi trong đầu những từ ngữ để mắ/ng ch/ửi.

"Cô bạn thanh mai trúc mã" của hắn ta t/át tôi một phát, hắn ta thì t/át tôi mười tám phát như Giáng Long Thập Bát Chưởng.

Cả hai chẳng ai tốt đẹp cả!

Đúng vậy, tôi chính là "tà á/c" như thế đó.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
2 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)
4 Vào Hạ Chương 17
5 Trúc mã ghét Omega Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm