An Triều Vỹ vào tòa nhà TAS đúng 7 59 phút sáng, ôm hộp cơm trưa, cổ đeo thẻ nhân viên mới nguyên, mặt mày tươi rói vừa số.
Nếu ai đó hôm nay cảm thấy thế nào, thì sẽ không ngại lời cách tự hào rằng: “Hôm nay tiên tôi làm nhân viên hợp đồng! thứ ba tôi trở thành cổ đông lớn nhất ty này. lý thôi nha. Đừng kể ai.”
Cậu chớp mắt, rồi thì thầm chính mình, mật vũ trụ: “Bắt bây mình phải sống một... người Một nhân viên quèn. Một người chẳng có gì đặc biệt ngoài nụ ngây thơ cái mông dễ thương.”
Tiếng bíp vang khi quét thẻ qua máy chấm công. Tám đúng.
Phòng Hành Chính TAS Media.
"An Triều Vỹ?"
Một chị gái kính cận gọi không ngước khỏi màn hình
"Em đây ạ!" Triều Vỹ cẫng học sinh được gọi tên giờ.
"Ngồi C/ắt giấy A4, in đơn đem phòng mỗi sáng, lau bảng mỗi chiều.
"Vâng chị!"
"Đừng Sếp Dật gh/ét mấy đứa nhăn nhở."
"Chị đừng lo! Em theo phong cách nhân viên không có định hướng!"
Chị gái: “…”
Chưa tới 10 Triều Vỹ có làm việc, 1 máy tính Windows đời cổ, 1 cây bút đỏ không mực, 1 sổ ghi Liệu Tuyệt Mật Ai Thèm Đọc”.
Cậu quay sang toe đồng nghiệp
"Chào em nhân viên mới. Gọi em Vỹ gọn ha!"
Người đồng nghiệp liếc nhìn tới chân, khô tờ đơn điện: "... Tôi nhân viên mới tuần trước. Đừng làm
Cậu gật gù, không hề bị thương: "Ủa vậy mình hậu bối hậu bối rồi hen. Dễ thương ha!"
10 phút sau Khu pha chế phê.
Một cầm khay, lén giở điện thoại, Triều Vỹ nhìn lịch nội sếp lớn Phó Tổng Khương Dật: 8h30, marketing. Đặc biệt lưu ý: không đường, không đ/á, không sữa, không
Triều Vỹ trố mắt.
"Ủa? Ổng hay uống nghiệp vậy cha nội?"
Dù thầm ch/ửi, vẫn đong đầy ly đen chất rồi nhẹ nhàng đặt khay, cẩn thận gấp giấy ăn thành hình con thiên (sai quy định nhưng yêu mà).
Vừa tới phòng họp, nghe trầm thấp bên trong vọng ra: "Ai cái này vào?"
Khương Dật. Phó tổng truyền thuyết. đàn ông cả phòng nhân sự r/ẩy mỗi lần nhắc tên.
An Triều Vỹ hít sâu. Diễn rồi đây!