[Đam mỹ/Edit] Trái Dấu

Chương 22

29/12/2024 16:37

Một đêm không ngủ, tôi vác một đôi mắt thâm đen đến công ty, xui rủi thế nào lại đụng phải cậu ta và Trương Kỳ ở cửa thang máy.

Hai người vừa nói vừa cười, xem tôi như không khí.

Quá mẹ nó chói mắt.

Tôi châm chọc nói: "Ai dô! Thầy Trương đã chuyển đến công ty chúng tôi rồi sao?"

"Không, có chút việc cần nói."

Trương Kỳ quan sát tôi từ trên xuống dưới: "Sắc mặt thầy Dụ không được tốt lắm, có cần đi khám bác sĩ không?"

Hắn ta vừa nói vừa quay sang nháy mắt với Triệu Mặc.

Đã cư/ớp mất anh em của tôi, còn bày đặt chạy đến đây khoe khoang, tên khốn hèn hạ!

Tôi dùng khẩu hình miệng gằn từng chữ với hắn ta: "Đi xem mẹ anh!"

Hẳn là hắn ta không hiểu, bởi vì chẳng những hắn ta không gi/ận mà ngược lại còn cười, thậm chí còn nhướng mày tố cáo với Triệu Mặc.

Vẻ mặt Triệu Mặc hơi kỳ lạ, tôi không để ý, xoay người đi thang máy khác.

Cậu ta muốn xa lánh tôi, tôi cũng hết cách.

Không giữ được tình bạn thì thôi vậy!

Nhưng không hiểu tôi lại bị trúng tà gì, luôn cảm thấy cô đơn, cực kỳ cô đơn.

Càng ngày càng thường xuyên nhớ tới khoảng thời gian thuê chung nhà với cậu ta.

Tôi khen cậu ta nấu cơm ngon, vậy là cậu ta nấu cơm cho tôi ròng rã bốn năm.

Cậu ta thích ăn cay, nhưng tôi không thích, vậy nên lúc cậu ta nấu cơm chưa bao giờ cho thêm ớt.

Lúc gọi đồ ăn ngoài, cậu ta sẽ ghi chú đặc biệt không cay.

Tâm trạng tôi không tốt, cậu ta lập tức đàn cho tôi nghe.

Tôi viết văn đến đ/au vai, cậu ta nói để cậu ta thử kỹ thuật xoa bóp cậu ta mới học được.

Tôi không viết văn nữa, nhưng cậu ta vẫn tiếp tục xoa bóp.

Nói nghệ nhiều không đ/è người, ngày nào đó không lăn lộn nổi nữa thì sẽ mở tiệm đ/ấm bóp.

Khi tôi có chuyện phiền lòng, cậu ta sẽ kiên nhẫn phân tích và giải quyết giúp tôi. . .

Cậu ta nhảy nhót trong thế giới của tôi hết tám năm.

Gieo một hạt giống vào lòng tôi, tám năm sau, hạt giống này trưởng thành thành một cây đại thụ.

Bây giờ, cậu ta lại nhổ cây đại thụ này đi.

Để lại cho tôi một trái tim đầy lỗ hổng.

Đêm này qua đêm khác tôi đều ngủ không yên giấc.

Mỗi đêm đều phải đến phòng cậu ta ngồi một hồi, gảy cây đàn mà cậu ta đã từng chơi.

Tôi nghĩ, chắc là tôi bị bệ/nh rồi.

23

Cậu ta vào tổ kịch, tôi lấy danh nghĩa anh em tốt đi thăm ban*.

(*) Thăm ban (探班): Một đoàn làm phim đang quay phim, không phải là người của đoàn, nhưng lại đến thăm đoàn, hoặc quan sát bọn họ diễn, chế tác.

Túi lớn túi nhỏ m/ua cho cậu ta rất nhiều thứ.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
3 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
8 Tiểu Lỗi Chương 56
11 Chuyến Xe Đêm Chương 25
12 Hồ Ly Xuống Núi Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm