11.

Trở lại thành, ta đi gặp Ngạn.

Hắn vốn nằm trên giường dưỡng bệ/nh, nghe thấy ta Oản Oản thì suýt chút nữa phun một búng m/áu.

“Đường Nguyệt, chuyện cuộc thế nào?!”

Ta tội lắc lắc đầu, đưa nha cạnh Oản Oản tới:

“Hoàng huynh, ta rõ ràng hỏi nàng ta hình nàng ta lời muốn với huynh.”

Nha quỳ xuống, dập đầu với Ngạn và nói:

“Tam hạ, nô tỳ nha cạnh tiểu Lê. Trước khi rời đi nhờ nô tỳ chuyển tặng ngài mấy câu:

Nàng nói, nàng xuất nghèo hèn, xứng tam hạ thích. Vẫn luôn cự tuyệt ý tốt hạ bởi nàng trong lòng, thanh trúc nàng.

Chỉ trong lòng phủ đệ xuất cao quý, trong nhà đồng ý bọn họ làm một đôi phu thê uyên ương. Thế nên bọn họ theo đuổi hạnh phúc bản quyết định bỏ trốn nhau.

Xin hạ đến tìm bọn họ, nàng do.

Oản Oản, cảm kích.”

Nha vừa dứt Ngạn biểu tình chua xót trong chốc lát:

“Nàng thật sự vậy?”

“Thiên chân vạn x/á/c, nô tỳ làm sao dám lừa hạ.”

Ta bước đến cạnh Ngạn, giọng an ủi:

“Hoàng huynh, Oản Oản trước đây vẫn luôn chịu đồng ý nguyên nhân này. đất rộng lớn thiếu gì cỏ thơm, quá thương tâm.”

Triệu Ngạn nhắm mắt lại, phất tay nha lui ra.

Hắn quả thực tiếp tục tìm Oản Oản.

Bởi tin Ngụy Xuyên rất nhanh truyền khắp thành.

Tình nghĩa thanh trúc bị ta phái thêm mắm thêm muối.

Thành duyên trời ban, tình yêu bỏ trốn.

Vàng bạc bị trong Ngụy phủ trở bằng chứng.

Số bạc do Ng/uỵ Xuyên bị Oản Oản dùng trong ba năm ch*t giả.

Hiện bị rằng lộ phí bọn họ chạy trốn.

Sự tình khép lại kết thúc.

Sau khi bàn tán qua cuối một ai tìm bọn họ ch*t, hay sống.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm