“Không ngờ ngay cả mộng của Yểm tạo ra cô ta cũng có thể phá giải được.”

Giọng nói của một ông lão truyền đến, Phương Lộ khẽ hừ một tiếng.

"Cái đó sao có thể coi là Yểm được. Chỉ là Yểm thú cấp cao hơn mà thôi. Còn lâu mới được gọi là Yểm. Tôi sớm đã nói phải cần một trăm ngàn sinh mạng mới có thể nuôi ra được Yểm. Các người lại ném cái gì xuống giếng cho tôi?”

“Bây giờ không thể so với trước được, mạng người là chuyện lớn, chưa kể người nham hiểm đ/ộc á/c cũng rất khó tìm.”

Ông lão lặng lẽ lẩm bẩm điều gì đó, bước đến chiếc ghế sofa bên cạnh và ngồi xuống.

Hai người trò chuyện liên tục, càng nghe càng sợ hãi, linh h/ồn của Phương Lộ này chính là một thuộc hạ tên là Hằng Nô.

Hằng Nô là Đại Vu Sư của Xi Vưu, đến Tây Tạng để tìm cách hồi sinh Xi Vưu.

Có lần cô ta suýt thành công nhưng không ngờ nhà Đường và Thổ Phiên lại liên hôn, đưa công chúa Văn Thành đến Tây Tạng.

Có một điều ít ai biết, Công chúa Văn Thành cũng là hậu duệ của Địa Sư.

Bà đã dựng lên mười hai ngôi chùa ở Tây Tạng, nhìn bề ngoài là chùa nhưng thực ra là "Mười hai chiếc đinh bất động" để áp chế yêu nữ, bức tranh cuộn “Trấn áp m/a q/uỷ” của Tây Tạng vẫn đang được trưng trong bảo tàng.

Trong những năm qua, hậu duệ của bộ tộc xi Vưu đã bí mật thâm nhập vào nội bộ của Phật giáo để tìm hiểu và c/ứu Hằng Nô. Những vũ khí m/a thuật làm từ xươ/ng và da người đó thực chất là tà khí, được chúng chuẩn bị để phá hủy trận pháp.

Thật là một ván cờ lớn!

Tôi tức gi/ận siết ch/ặt nắm đ/ấm, đột nhiên cảm thấy bắp chân hơi ngứa ngáy, phát ra tiếng “chít chít”.

Một con chuột bò ngang qua chân tôi, chui vào dưới vạt áo của Giang Hạo Ngôn và bò lên cổ áo anh ta.

Giang Hạo Ngôn hít một hơi, tôi dùng ánh mắt ra hiệu cho anh ta bình tĩnh lại, giây tiếp theo, con chuột chui vào trong quần, và hướng đủng quần leo lên.

Giang Hạo Ngôn không nhịn được nữa, nói: "Không được!", vội vàng từ dưới gầm giường đi ra.

Tôi tức gi/ận bò ra ngoài m/ắng anh ta.

"Đồ vô dụng!"

Phương Lộ ngạc nhiên nhìn Giang Hạo Ngôn, cười nhạo một tiếng.

“Cổ thuật được giải nhanh như vậy à.”

Sau đó, cô ta nhìn vị Lạt M/a bên cạnh, đột nhiên lẩm bẩm một chuỗi tiếng Tây Tạng.

Bàn bạc cách đối phó ngay trước mặt chúng tôi, mà chúng tôi nghe vẫn không hiểu, có tức không chứ!

Giang Hạo Ngôn cười lạnh.

"Không sao đâu, Kiều Mặc Vũ, chúng ta có thể nói chuyện bằng tiếng Anh và s/ỉ nh/ục họ."

Hai người này một linh h/ồn cổ xưa, một là Lạt M/a già, họ chắc chắn không hiểu tiếng Anh.

"Jiliguala I think Jiliguala, được chứ?"

Tôi im lặng.

"Tôi thấy cậu là đang s/ỉ nh/ục tôi thì đúng hơn?"

Phương Lộ cười nói.

"Kiều Mặc Vũ, anh ta nói là hai người chia nhau ra chạy."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Hương Trúc và Sô-cô-la Đen

Chương 14
Tuyến thể vốn khiếm khuyết đột nhiên phân hóa, cơn sóng nhiệt tình bùng lên dữ dội, thế mà Bùi Dịch lại ném tôi cho em trai hắn. Hắn lạnh lùng: "Cậu là Beta nam, không chịu nổi Alpha đâu." "Em trai tôi là Beta, vừa vặn hợp với cậu." Nhưng hắn không biết, em trai hắn là A giả B, còn tôi thì phân hóa muộn. Suốt tháng sau đó, tôi không gọi một cuộc điện nào, không nhắn một tin nhắn nào cho Bùi Dịch. Bùi Dịch cuối cùng không ngồi yên được, tìm đến tận nhà đòi người, nhưng bị mùi tin tức tố đậm đặc xộc vào choáng váng. Người đàn ông vốn luôn lạnh lùng tự chủ thất thố gào thét: "Cậu ấy là chị dâu mày, sao mày dám?" Chàng trai trẻ ôm lấy tôi, đuôi mắt đầy vẻ thỏa mãn: "Anh à, đừng hung dữ thế, làm em dâu của anh sợ đó."
1.29 K
4 Bé Lục Cục Cưng Chương 19
6 Thần Dược Chương 15
9 Chúng Ta Chương 18

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Xuân Dung

Chương 8
Tôi là tỳ nữ thông phòng do phu nhân chọn cho thiếu gia. Nhưng thiếu gia chưa từng đụng đến tôi, luôn chê tôi dơ bẩn. Một hôm thiếu gia say rượu đánh cược với bạn học, lấy tôi làm vật đặt cược. Nếu thua, sẽ đem tôi tặng cho tiểu thiếu gia nhà Tạ. 『Con nhỏ này bị ta nuông chiều hư hỏng, chỉ khéo làm bánh ngọt, cậu thích thì nhận đi!』 Đêm đó, quản gia mang hợp đồng thân phận của tôi đến phủ Tạ gia. Hôm sau quản gia lại đến đón:『Thiếu gia say rượu nói nhảm thôi, ta sẽ đi giải thích với gia chủ Tạ gia, cô nương về đi』 Tôi đang trồng hoa trong sân nhà họ Tạ. Phủi phủi đất trên người:『Khốn hồn』 Biết chuyện, thiếu gia gào thét:『Ta hơi quá chén, ai cho nó được đem lòng thật? Dám trái lệnh ta, bắt quỳ một ngày trong nhà thờ!』 Hắn tự mình đến gặp gia chủ Tạ gia, đem vàng bạc chuộc tôi. Nhưng hợp đồng thân phận của tôi đã bị Tạ Đông Lăng thiêu rụi thành tro.
Cổ trang
Ngôn Tình
0