Điều cấm kỵ của ác quỷ

Chương 7

15/07/2024 19:53

Đã đến mùa hoa nhài mùa đông nở rộ, nhưng trong phòng tân hôn của anh trai lại vô cùng lạnh.

Ngay khi tôi vừa bước qua cửa, anh trai tôi đã hét lên: "Ra ngoài! Thấy mày là thấy bực dọc! Đồ sên, biến khỏi đây đi!"

"Anh, bà nội nhờ em mang cho anh bánh quẩy để ăn."

"Biến biến biến, tao không ăn! Mau biến đi!"

Tôi dứt khoát đặt cái bát trước mặt anh ấy, nói: "Anh, bà nội nói rằng đây là cái bát lúc nhỏ của anh."

"Bân Tử hung dữ như vậy làm gì? Tiểu Thạch Đầu dễ thương như vậy, đến, đến đây, để chị dâu ôm em."

Chị dâu tôi đi tới, muốn ôm tôi.

Khuôn mặt anh trai tôi tái nhợt, anh ấy đẩy tôi: "Mau biến đi! Đừng cản trở tao với chị dâu mày thân mật!"

Tôi bị anh ấy đẩy mạnh ngã ngồi ở cửa, tôi không quan tâm đến cơn đ/au ở mông mà nhanh chóng chạy về nói với bà nội.

Bà nội thở dài nói:

"Anh trai con vẫn chưa bị á/c q/uỷ ăn thịt, nhưng lành ít dữ nhiều. Thằng bé đuổi con đi hết lần này đến lần khác, m/ắng con chính là vì xung quanh thằng bé có thứ nguy hiểm.”

"Thằng bé đang c/ứu con đó, Tiểu Thạch Đầu."

Tôi lo lắng kéo áo bà nội nói: "Bà nội, chúng ta c/ứu anh trai đi."

"Thứ có thể c/ứu thằng bé, bà đã để con mang đến rồi, dưới đáy bát đó có một lá bùa để xua đuổi tà m/a, gi*t q/uỷ, cái bát đó được bà thỉnh từ miếu về lúc thằng bé được năm tuổi.”

"Chỉ cần nhân lúc á/c q/uỷ không chú ý mà đặt cái bát lên đầu nó, là có thể gi*t được á/c q/uỷ.”

"Chúng ta đi rồi, ngược lại sẽ khiến á/c q/uỷ đề phòng. Vì vậy, thành hay bại chỉ có thể xem bản thân anh trai con.”

Lúc này, đột nhiên vang lên tiếng đồ đạc bị vỡ từ phòng tân hôn.

Bà nội và tôi vội vã chạy đến xem thì thấy cái bát lớn với lá bùa đã bị vỡ tan ở cửa phòng tân hôn.

Bà nội nhìn thấy thì yếu ớt nhắm mắt lại, hai hàng nước mắt chảy xuống. Khi bà mở mắt ra lần nữa trong đó tràn đầy sự tuyệt vọng không thể che giấu.

Lúc này, mùi m/áu ngọt từ trong phòng tân hôn tràn ngập trong không khí.

Đã đến giờ ăn trưa, á/c q/uỷ lại đói rồi.

Những âm thanh mơ hồ phát ra từ phòng tân hôn, giọng nữ nhẹ nhàng dễ chịu, còn giọng nam thì khò khè trầm thấp.

Bà nội che tai tôi, kéo tôi đi.

Thấy tôi không hiểu tại sao, bà nội thì thầm với đôi mắt đỏ hoe: "Tiểu Thạch Đầu, sự việc không thành. Nhớ kỹ, sau này anh trai con không còn là anh trai của con nữa, tránh xa thằng bé một chút. Thằng bé nói cái gì cũng không được tin.”

Tôi mơ màng gật đầu.

Lúc đó tôi vẫn không nhận ra rằng anh trai tôi vừa rồi đã thực sự qu/a đ/ời.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Tôi nghe thấy tiếng lòng của mục tiêu công lược

Chương 10
Tôi đã công lược Tần Hoài suốt 3 năm, làm người “vợ” hiền thục nhất, chăm sóc anh từng li từng tí, vậy mà vẫn chẳng thành công. Hệ thống thở dài: [Cậu là lứa kém nhất mà tôi từng dẫn dắt.] Sau khi rời khỏi hệ thống, tôi thấy cả người nhẹ nhõm. Tôi biết Tần Hoài chưa từng thích tôi, kết hôn với tôi cũng chỉ là vì tức giận với bạch nguyệt quang mà thôi. Hôm đó, tôi vẫn đưa tập tài liệu cho anh, nhưng lần đầu tiên không chủ động hôn anh, cũng chẳng nói câu “em yêu anh”. Tôi nhìn môi Tần Hoài không hề động đậy, nhưng trong tai lại vang lên giọng nói của anh: [Sao hôm nay vợ không hôn mình? Bây giờ mình sống được là nhờ nụ hôn buổi sáng của vợ đấy, có phải hôm qua mình quá hung dữ với em ấy không? Cái hệ thống chết tiệt này bắt mình phải làm lốp dự phòng bám đuôi, vợ tốt thế này sớm muộn cũng bị mình dọa chạy mất. Thật muốn đè em ấy xuống ngay cửa ra vào rồi… Bíp bíp bíp…] Sáng sớm tinh mơ, tôi chỉ cảm thấy tai mình vừa bị tra tấn…
456
7 Hàng hạng hai Chương 17
9 Súp Của Mẹ Chương 30
11 Nhật Ký Xác Sống Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm