Suốt đường hắn lảm không ngừng.

Vứt bỏ nói tiết kiệm sức lực đằng sau.

Chẳng mấy hắn không cười nổi nữa, sau khi đổi xe lần thứ ba thì bắt đầu ánh hắn thất thần.

Cuối cùng tôi, tối đen.

Hắn gượng xong, ngay.

Mẹ tôi: "Hô, hóa trai."

Mặt nóng bừng "Không phải, là cùng thôi."

"Hư quá rồi, không là thằng nhóc tỏ tình với đó sao."

Sao cái gì không qua mẹ!

Kỷ nửa đêm tỉnh, rất tự nhiên lần bếp hai lắc dậy cùng ăn.

Thật rõ ràng hắn đang ngủ, sao biết say xe khó chịu không ăn gì.

Ăn xong mì, hắn lại nghiêm túc nói: "Anh đột nhiên phát sự thật đ/áng s/ợ."

Biểu cảm nghiêm trọng của hắn hơi bất an: gì?"

"Vốn nghỉ dài bao nhiêu chuyện yêu đương, kết quả nửa thời gian dành cho đường sá, chúng ta tranh thủ thời gian, chạy đua từng giây."

Tôi hiểu ra: "Kỷ Thưởng, anh mê rồi à?"

Hắn dùng tay đ/è xuống giường: "Em mời anh về nhà, anh mặc đồng ý tỏ tình của anh rồi, giờ lại hối h/ận? Anh rồi, còn muốn trả hàng?"

Vừa nói hắn vừa bắt đầu động động tay, tung cú đ/ấm vào đầu tắt mọi hành động không phận.

Đùa bên cạnh, bản thân bà rất nông.

Đấm xong phát đúng là hơi mạnh tay, ôm đầu nằm bên rên rỉ.

Tim nửa, cúi lại gần thử, cái lật ôm ch/ặt gấu.

"Anh ngồi xe lâu vậy, không chút phần thưởng sao? Ôm nhau thì chứ, anh không gì đâu."

Lần này nói được, ổn trong vòng tay tỉnh dậy lần nữa thì mặt lên cao, hắn dạng.

Mở ra, hắn đang cùng chọn giống gieo trồng năm sau.

"Cơm sáng ở trong nồi."

Lời thoại của bị cư/ớp mất, dừng lại, sau đó thong thả nói: "Ăn cơm xong dẫn cùng của ngoài dạo chơi, đừng lởn vởn trước mặt mẹ."

Thực làng nhỏ này chẳng dạo, rất nhỏ, chẳng mấy đi hết.

Đi ruộng, chỉ ngọn cỏ, tùy hứng nói: "Loại này ăn tiếp, chua chua."

Kỷ không nói hai liền nhổ ngay lập tức nhét vào miệng.

"Ngọt."

Tôi sửng sốt: "Không nào, chua chứ."

"Thật sự ngọt mà."

Biểu cảm hắn quá quả quyết, nghi ngờ nhận thức của chính mình.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

HỆ LIỆT THIÊN ĐỒNG - PHẦN 1

Chương 11: Chết đuối
Lúc còn học tiểu học, thanh mai trúc mã của tôi c/h/ế/t đuối. Hôm hỏa táng, tôi nhớ cậu ấy thích ăn khoai lang nướng nhất, nên đã bỏ vào quan tài hai củ khoai lang. Nghĩ lại, khoai lang phải nướng chín mới ăn được, còn sống thì cậu ấy đâu có ăn được. Người ở nhà tang lễ nói với tôi, lát nữa đưa vào lò, là sẽ nướng chín thôi, thanh mai trúc mã nhất định có thể ăn khoai lang nóng hổi. Sau đó... trong lò t/h/i/ê/u xác, liền tỏa ra mùi khoai lang nướng. Tối hôm đó đi ngủ, tôi luôn cảm thấy có người giật bím tóc của tôi, còn ở bên tai gọi tôi là “Đồng Đồng". Người thường làm vậy chỉ có thanh mai trúc mã của tôi, nhưng cậu ấy c/h/ế/t rồi mà. Chắc chắn là tôi đang nằm mơ thôi. Ừ, nhất định là mơ.
5.31 K
5 [Đam mỹ] Thước Phạt Chương 18. Độc thoại của Phó Kim Triêu

Mới cập nhật

Xem thêm