6
Nhìn căn phòng rỗng, nện cú đ/ấm vào tường.
Kỳ nh.ạy cả.m vừa kết thúc thể tự bỏ được sao?
Cảm bị mất quyền kiểm soát đồ khiến nôn nao và gi/ận dữ.
Giống lúc bị cha alpha bóp cổ, các ngón bây siết bệch.
Không, không tâm.
Tôi hạ mắt, đổ nắm kẹo trà vào cắn giòn tan.
Ngay lập tức, lấy chìa khóa lao thẳng đường, tăng tốc hết mức.
Cậu ta không thoát đâu.
Tôi lạnh nhìn chấm nhỏ trên bản đồ - đã gắn hệ thống vị vào thoại Giang Thâm ấy ngủ.
Đến nơi, liếc nhìn quán xa hoa mặt qua cửa sổ bất môi.
Hy vọng Giang Thâm đừng khiến thất vọng.
Quản dẫn bàn Giang Thâm.
Cậu ta ngồi nhóm con cháu giàu, bao đứa trai cũng ở đó.
Khi gần, hiệu cho quản quay về, muốn tự sát “chó ở đây.
Tôi chọn bàn đó, ly và lắc nhẹ.
Qua lớp chất màu cam, Giang Thâm bị mọi người chuốc rư/ợu, gương mặt lên vẻ khổ sở.
Cổ ấy ửng nhè nhẹ, đẹp kinh ngạc.
Tôi mắt vào chiếc cổ thanh mảnh Giang đôi chân bắt chéo, hầu vô trượt lên xuống.
Tôi muốn bóp cổ ấy, muốn đ/ứt chân kẻ nào dám động ấy.
Tôi nhấp rư/ợu, cố gắng kiềm chế cơn bức bối.
Thật sự, nhóc phù hợp để về uống trà và cà phê hơn.
Trong góc khu vực yên tĩnh đám thiếu gia giàu, nghe loáng cuộc trò chuyện họ.
Thằng ngồi bên cạnh Giang ghẹo to nhất:
“Giang cưới phải omega b/ạo l/ực Ngọc không sống đâu nhỉ? cho mọi người nghe chút ha!”
Giang Thâm lặng, chỉ nhấp rư/ợu.
“Chắc bị đ/á/nh cho thành ngớ ngẩn rồi chứ gì?”
Giang Thâm nhìn chăm chú vào ly rư/ợu, mở miệng nói khẽ: “Anh đối rất tốt.”
“Ồ?” dí sát vào ấy: “Tạ Ngọc tốt thế sao đây uống giải sầu? Có chuyện sao? đi, để bọn phân tích cho.”
Thấy lúc sấn sổ, nhét thêm vài viên kẹo trà vào nhai kêu rôm rốp.
Lát dùng pheromone để “rửa” Giang Thâm đầu chân!
Giang Thâm nghiêng người né tránh Thất, giọng khàn “Không chuyện đâu, chỉ muốn uống chút thôi.”
Bỗng nhiên, tên đàn vừa giơ thoại vừa cười khẩy:
“Ôi trời, sao Ngọc lại ở cùng anh trai thế này? Hot search nói hai người họ đôi cơ, còn ‘vua nón xanh’ nữa đấy, trời ơi!”
Khuôn mặt Giang Thâm lập tức tái nhợt.
Tôi lạnh nhìn Thất, đúng giỏi dựng.
Thạch nhanh chóng xát vào vết thương Giang Thâm:
“Tôi đã rồi, Ngọc không phải tốt lành gì!”
“Không… không đâu, anh ấy không vậy…” Giang Thâm bẩm liên tục.
“Còn nữa! Mẹ kiếp, omega rác rưởi ấy…”
“Im Giang Thâm từ ngẩng đầu lên, ánh mắt đen thẳm nhìn chằm vào Thất.
“Đúng đồ ong bướm, còn quyến rũ cả anh trai cậu, kh/inh!
“Tôi hắn bám vào vị trí con trai trưởng Giang Đình muốn trèo cao đấy, rõ kh/inh thường cậu!”
“Tao mày miệng!”