Rối Gỗ Treo Chỉ Mảnh

Chương 25 + 26

14/06/2024 16:45

25

Chúng tôi trốn khỏi bệ/nh viện và lang thang qua những con phố đông đúc.

Bước chân tôi càng lúc càng nặng nề nhưng tâm trạng tôi lại càng nhẹ nhàng hơn.

Tôi nghĩ đó là cảm giác tự do.

Đáng tiếc, kế hoạch chạy trốn của tôi, thật sự là thô ráp hơn bao giờ hết.

Bởi vì tôi lại nghĩ, ồ, đây là cảm giác đói bụng a.

Tôi và Lộ Xuyên đứng trước cửa hàng tiện lợi, đối mặt với nấu mì oden chảy nước miếng.

“Anh cũng không mang theo tiền sao?” Tôi tuyệt vọng hỏi.

Lộ Xuyên buông tay: “Không.”

“Điện thoại di động?”

“Không.” Lộ Xuyên dừng một chút, nói: “Nhưng anh có thể cư/ớp.”

“Anh không bị bắt đã làm cho tôi rất ngạc nhiên rồi.” Vẻ mặt tôi bình tĩnh khoát tay, nói: “Còn có Lâm Chấp, nếu tôi thông minh một chút, nên sớm báo cảnh sát bắt hết những kẻ đi/ên như hai người lại.”

“Em biết là vô dụng mà.” Lộ Xuyên đắc ý cười cười: “Anh là của em, em không vứt đi được.”

“Không nên nói mê sảng.”

Thất vọng, tôi rời khỏi cửa hàng tiện lợi.

“Đến nhà ga đi.” Lúc này, Lộ Xuyên nói như vậy: “Chúng ta có thể trốn vé.”

26

Chúng tôi lại bắt đầu chạy trốn.

Đến nhà ga, phải đi bộ một tiếng.

Tôi bước đi với những bước đói khát, giống như một thây m/a.

“An An, trốn đến một nơi không ai có thể tìm được thì có thể làm gì?”

Lộ Xuyên đột nhiên hỏi tôi.

Tôi rất không kiên nhẫn, nói: “Đương nhiên là ki/ếm tiền.”

“Thì ra em cũng rất dễ thỏa mãn.” Lộ Xuyên cảm khái: “Không sợ bị Lâm Chấp tìm được sao?”

“Tôi không sợ a. Được rồi.” Tôi thở dài một hơi: “Nhiều nhất là gặp á/c mộng vài năm.”

“An An, em không nghĩ tới, thử không sợ nữa sao?”

“Sao anh nói nhiều như vậy.”

Tôi vung nắm đ/ấm, ý bảo Lộ Xuyên im miệng: “Nếu anh còn sức nói, thì xin tiền người khác cũng được.”

Lộ Xuyên phẫn nộ c/âm miệng.

Mà tôi nhìn về phía con đường giống như không có điểm cuối, chỉ cảm thấy hoảng hốt.

Con người có thể trốn đến nơi xa nhất, là chân trời sao?

Nhưng cực hạn mà con người có thể chịu đựng được sợ hãi, lại ở nơi nào đây?

Sự can đảm mà tôi đã sử dụng để bảo vệ bản thân, giống như nó đã cạn kiệt từ lâu.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm