3
Nhưng thực sự ngờ rằng mắt Ngọc Nhi, chỉ biết một chút về chuyện cảm, sự kiềm của trở thành bằng chứng cho thấy nàng là yêu.
Khoảnh khắc Ngọc Nhi nói muốn hoà ly, giác toàn bộ m/áu cơ thể mình như đông cứng lại.
Trong chỉ một câu duy nhất: Nàng nữa!
Nhưng tại sao đột ngột như vậy? sáng đòi đột nhiên vào buổi nói nữa!
Ta nghĩ óc cũng thể nghĩ ra tại sao!
Cho đến khi Ngọc Nhi khóc nói rằng thích Tần Liễu, chỉ nàng như con gái của mình…
Ta ra sự hiểu đã lớn đến mức nào.
Ta tức buồn cười giây lát nhưng lòng vẫn một sự ngọt ngào mà dù cố gắng đến đâu cũng thể kìm nén được.
Kể thành hôn nay, đây là lần tiên rõ ràng rằng Ngọc Nhi thực sự ta.
Khi chúng thành hôn, nàng chỉ là phu quân trên danh nghĩa, mặt rất lịch sự dè dặt, nếu nhìn kỹ thể thấy chút sợ hãi.
Sau này nàng thân thiết hơn, suốt ngày muốn lấy ta, như nàng ấy cũng ta. Nhưng xét đến việc nàng biết rất ít về chuyện cảm, thực sự chắc liệu nàng mối qu/an h/ệ nữ hay là chỉ là một mối qu/an h/ệ mơ hồ giữa gia bè.
Cho đến này, tin chắc rằng Ngọc Nhi một ta, giống như dành cho nàng ấy, chỉ muốn chìm vòng tay nhau cho phép khác can thiệp đến này.