Tất cả người rằng tôi đã c/ướp đi hạnh phúc em mình.
Cho nên ngày em tôi h/ôn, đón về, chăm sóc nó.
Anh trấn an chuyện kết thúc, ta sẽ n/ợ cô cái nữa.”
Tôi tin.
Cho tôi suýt s/ảy th/ai, bỏ đi em và con gia hoạt động gia đình.
Lại khó nén t/ức gi/ận chất vấn "Là cô liên lạc với chồng cũ để hắn g/ây s/ự đúng không?"
Tôi giải thích, trực đặt lịch hẹn chuẩn bị ph/ẫu th/uật ph//á th//ai.
Nhưng hối h/ận rồi.
Anh nắm ch/ặt tờ giấy kia, mờ mịt luống cuống hỏi tôi:
“Hạ Vãn, con ta đâu?”
1
Quà kỷ niệm ngày cưới do trợ lý đưa tới.
Vẫn như cũ.
Một bó hoa cát tường cộng thêm một sợi dây chuyền kim cương.
Chỉ là cô trợ lý nhỏ gần đi nhịn mở miệng: "Chị, chị biết tiệc hôm nay yêu cầu dẫn bạn không?"
Bạn gái?
Vừa định với lời bên lại.
Tôi hướng về phía trợ lý nở nụ cười: chị biết.”
Vì thế tiểu trợ lý cũng thở phào nhẹ nhõm theo.
Cô bé trẻ, mới vào công ty nhận chút trợ giúp nên giác muốn đáp tôi.
Nhưng người đi lòng tôi liền trầm xuống.
Vốn muốn tin hỏi Ôn, cuối vẫn kiềm được.
Tôi đang chờ nghĩ, lẽ này anh cũng như mang bạn sao?
Dù sao trước đó cũng phải chưa từng loại tình huống này.
Mãi nửa đêm, rư/ợu trở về.
Trên người khoác vest Ôn, mặc lễ phục màu.
“Hôm nay dẫn em đi ít người, nên uống hơi nhiều. phiền chị nay vả chăm sóc anh rồi.”
Chu cười với mắt lộ rõ vẻ khiêu khích.
Trước mặt chưa bao giờ gọi là anh rể.
Tôi thật sự lười phản ứng, vào ngủ.
Cho gọi tôi.
“À đúng em nghĩ tới cô chị này gà như vậy.”
Nó vén tóc cười, ngữ khí bất đắc dĩ: "Cũng biết Điềm Điềm ai, bình thường thích uống gà như vậy. Hôm em tới tìm chị, nhờ em, thuận tiện đem bình giữ nhiệt xanh chị.”
Bình giữ nhiệt xanh?
Tôi sửng sốt, động tác cứng ngắc.