Người Mẹ Vô Tâm

Chương 16

01/10/2025 17:54

Ngày 19 tháng 8 năm 2015.

Tôi tỉnh dậy trong bệ/nh viện, nhìn lên trần nhà trắng xóa mà lòng trống rỗng.

Dì khóc nức nở khi thấy tôi tỉnh lại, Hiểu Hiểu và Tô Bách đều đang đợi ở ngoài cửa.

Tôi chợt nhớ ra chuyện xảy ra đêm đó.

Chu Mẫn, Trần Chính...

Tôi thậm chí không biết Trần Chính đã lẻn vào thế nào, tôi chỉ uống cốc sữa mà Chu Mẫn đưa cho, rồi mọi thứ chìm vào quên lãng.

Thật ng/u ngốc, bị đ/á/nh bao nhiêu lần mà vẫn dám uống sữa của bà ta.

Bao năm qua, Trần Chính cuối cùng cũng đạt được mục đích, thật buồn cười phải không?

Người mẹ ruột của tôi đã đem tôi trao cho ông ta, biến tôi thành vật cá cược giữa họ.

Dì không rời tôi nửa bước, dù cảnh sát đến hỏi cung hay y tá kiểm tra phòng.

Lẽ ra tôi phải thấy an tâm khi có dì bên cạnh.

Nhưng tôi chẳng cảm nhận được hơi ấm nào, dù chỉ một chút.

Hiểu Hiểu nói Trần Chính đã bị bắt, Chu Mẫn cũng bị điều tra, Tô Bách hứa sẽ không để chuyện này tái diễn.

Tôi cười nhạt.

Những kẻ phạm tội đã bị trừng trị rồi, thật tốt quá.

Ngày 21 tháng 8 năm 2015.

Tôi muốn Trần Chính và Chu Mẫn nhận án thật nặng.

Rất muốn, vô cùng muốn.

Ngày 27 tháng 8 năm 2015.

Có lẽ đây là trang nhật ký cuối cùng.

Vì tôi thực sự quá mệt mỏi rồi.

Những năm tháng này vốn đã kiệt quệ, cố đến hôm nay đã là nỗ lực lớn.

Dì, Hiểu Hiểu và Tô Bách đều chờ tôi hồi phục, nhưng dường như tôi đã đ/á/nh mất dũng khí tiếp tục sống.

Trước khi kết thúc, tôi muốn nói lời xin lỗi với dì, với cả Hiểu Hiểu và Tô Bách.

Những điều đã hứa với họ, tôi đều không làm được nữa rồi.

Giá mà biết thế giới này tồi tệ đến thế, tôi đã chẳng đến làm gì…

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Tôi Dựa Vào Đọc Ánh Mắt Để Livestream Tìm Người

Chương 17
Tôi livestream tìm người. Một bạn gái khóc lóc cầu xin tôi giúp đỡ, tôi nhìn thẳng vào mắt cô ta nói: "Dưới sàn nhà góc cầu thang tầng hai, cô tự tay niêm phong anh ta, quên rồi sao?" Kết quả là tôi bị vô số khán giả mắng chửi thậm tệ. Ngày hôm sau, cảnh sát dựa theo manh mối tôi cung cấp, đã tìm thấy thi thể bạn trai của cô ta, cô ta cũng bị bắt. Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy, tài khoản của tôi ngập trong tin nhắn. Toàn bộ đều là nhờ tìm người, và những lời sùng bái tôi. Trong đó, có một bức ảnh thu hút sự chú ý của tôi. "Xin hãy giúp tôi tìm người với, con gái tôi đã mất tích ba ngày rồi! Cầu xin sư phụ, tìm được con bé, tôi chắc chắn sẽ có hậu tạ lớn!" Kèm theo là ảnh một bé gái hai ba tuổi mặt tròn đáng yêu, buộc hai bím tóc nhỏ, trông rất thanh tú. Nhưng nhìn kỹ, trên mặt con bé phủ một lớp tử khí. "Con gái cô, chưa bao giờ rời khỏi nhà."
143
9 Sasimi Tươi Chương 20
12 Mầm Ác Chương 12

Mới cập nhật

Xem thêm