Sau khi uống viên thuốc thu nhỏ

Chương 1

23/11/2025 13:46

Sau khi uống viên th/uốc thu nhỏ đặt m/ua đắt đỏ trên mạng.

Tôi lập tức chạy đến phòng kẻ th/ù kiêm hàng xóm Chu Kỳ, quyết tâm phá cho hắn tức đi/ên lên.

Nhưng vừa mới đ/á đổ chiếc cốc trên bàn hắn, tiếng động đã đ/á/nh thức Chu Kỳ đang ngủ trên giường tầng.

Tôi thấy Chu Kỳ lật người một cái, thoắt cái đã nhảy xuống đất.

Chưa đầy một giây, hắn đã đứng sừng sững trước mặt tôi.

Tôi còn chưa kịp rút chân về thì đã đối mặt với hắn.

Nhìn đôi mắt đen kịt của hắn.

Tôi sợ hãi túm ch/ặt gấu quần.

Toang rồi!

Nghe nói hắn cực kỳ dễ nổi đi/ên khi bị đ/á/nh thức, chỉ cần ai đụng vào là hắn đ/á/nh người chẳng chút nể nang.

Lại còn phát hiện ra tôi.

Kiểu này chắc hắn quăng tôi ra cửa sổ mất.

Thấy hắn bước đến gần, tôi nhắm tịt mắt lại.

Nhưng khi tôi tưởng mình sắp bị ném đi.

Chu Kỳ lại chăm chú nhìn tôi, rồi bỗng nhiên ôm ch/ặt tôi hôn lấy hôn để:

"Cái này giống Lý Diễn quá! Dễ thương vãi, để anh hôn thêm nào!"

Mặt tôi dính đầy nước bọt: "???"

Hắn bị đi/ên à?

Trả th/ù kiểu này á?

Tôi gi/ận dữ nhìn Chu Kỳ.

Nhưng bình luận trực tiếp cười như nghiêng ngả:

[Hahaha, Lý Diễn đúng là tự chui đầu vào lưới rồi!]

[Chu Kỳ mê Lý Diễn đến phát đi/ên, trên lớp cứ nhìn chằm chằm mãi không rời, giờ có phiên bản mini của vợ thì mừng đến hóa đi/ên.]

[Đúng thế, phiên bản lớn không dám hôn, phiên bản nhỏ thì tha hồ mà cưng nựng.]

Đọc mấy bình luận này.

Tôi: "?"

Điên hết rồi!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
2 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)
4 Vào Hạ Chương 17
5 Trúc mã ghét Omega Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm