Tôi lắc đầu than "Không còn gì Thực ra từ cậu biết Đoá người máy sinh học, đã biết sự bị phơi chỉ vấn đề thời gian. ngờ lại nhanh thế!"
Hà Viễn: "Trần Liệt đáng ch*t. Nhưng chị nên báo sát, chứ phải tự tay hắn."
"Cậu nhầm rồi, từng sẽ Trần Liệt."
Khi phát hiện Đoá bị Trần Liệt đ/á/nh ch*t phản ứng của ta phải hối h/ận. Trần Liệt siết cổ tôi: "Con nhỏ đó đáng ch*t! Nó được phép mẹ nó hơn Mày cũng đáng ch*t! Mày mày ai mà dám thông minh hơn tao?"
Tôi tuyệt vọng trong Trần Liệt quyết tâm diệt khẩu. Đúng lúc thở, bàn tay quờ chạm phải cây kéo. lấy nó, chút do dự đ/âm vào bụng Trần Liệt. Trần Liệt ch*t mất m/áu.
Tôi nở nụ với Hà Viễn: "Cảm ơn cậu đã vạch trần mọi chuyện trong đêm Giao thừa, để có một cái trọn vẹn."
Hà Viễn c/òng tay lại rồi đưa đến đồn. phòng thẩm vấn, khai nhận toàn bộ tội trạng. Trước đưa về trại tạm giam, Hà Viễn gọi lại, gương mặt đăm chiêu: máy sinh học Đoá... lý thế nào?"
"Cậu cần lo, để nó ở nhà cho hết pin xong."