Hóa Thụ

Chương 15

27/08/2024 09:41

15.

Cuối cùng Giang Vãn vẫn đến.

Theo yêu cầu của Từ Diên Lễ, cậu ấy đến một mình.

Cậu ấy vội vã chạy tới, trên mặt vẫn còn hiện rõ vẻ mệt mỏi, nhưng khi nhìn thấy vết thương trên mặt tôi, mắt cậu ấy đã đỏ hoe.

Nhưng khi nhìn về phía Từ Diên Lễ, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lùng: “Từ Diên Lễ, tôi đã đến một mình theo yêu cầu của cậu. Bây giờ cậu thả Tống Thanh ra đi.”

Con d/ao trong tay Từ Diên Lễ kề sát vào cổ tôi: “Đứng lại, đừng tiến thêm bước nào nữa! Nếu không tôi sẽ gi*t anh ấy ngay lập tức!”

Giang Vãn lập tức dừng bước, hỏi: “Được, tôi đứng yên rồi. Tôi đã làm theo yêu cầu của cậu rồi, cậu rốt cuộc muốn gì?”

Cậu ta cười đi/ên cuồ/ng: “Ha ha ha ha, tôi muốn gì à? Đương nhiên là muốn cậu ch*t rồi! Nếu không phải vì cậu, người mà anh Thanh yêu vẫn sẽ là tôi! Tất cả là do cậu cư/ớp đi anh Thanh của tôi.”

Giang Vãn đáp: “Là cậu không biết trân trọng, cũng chính cậu là người đề nghị chia tay. Cậu không thể bắt Tống Thanh chờ cậu suốt ba năm được.”

Từ Diên Lễ hoàn toàn không nghe vào, cậu ta đứng lên, dùng d/ao chỉ vào Giang Vãn: “Không, không phải lỗi của tôi! Là cậu, chính cậu đã cư/ớp đi anh Thanh. Nếu cậu không xuất hiện, anh Thanh vẫn là của tôi, và nhà tôi sẽ không phá sản. Nếu không có cậu, anh Thanh cũng sẽ không bỏ mặc tôi!”

“Lão già đó căn bản không thể bỏ c/ờ b/ạc! Ông ta n/ợ hơn năm mươi triệu, nhà tôi không thể trả nổi! Nếu anh Thanh vẫn là của tôi, tôi đã không khổ sở đến thế này!”

Cái thằng này, thì ra cậu ta xem tôi như máy rút tiền.

Đâu phải là không nỡ rời xa tôi, muốn ở bên tôi, rõ ràng là muốn cùng với tiền của tôi sống suốt đời.

Lợi dụng lúc Từ Diên Lễ lơ là, tôi âm thầm gỡ dây trói.

Nhưng dây buộc rất ch/ặt nên tôi tháo khá chậm.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
8 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm