Nghĩ thấy kinh sợ khủng khiếp! Sao hại cơ chứ?
Mấy nay gia đình vẫn ngừng lụi bại, chắc chắn chuyện phải có nguyên nhân. suy nghĩ kỹ, nào đây chính là báo ứng chuyện hay sao?
Toàn run cầy trước sự tra hỏi uy nghiêm của chú Minh, đã ra bí mật phủ đầy bụi bặm ấy.
Lúc còn nhỏ, ngay tại chính công trường của nhà mình, đã mắt thấy gi*t người.
Khi ấy đang chơi công trường thì thấy và một người phụ nữ trẻ chiếc váy màu đỏ đang trên lầu, vẻ mật vô cùng.
Tôi tò mò bèn lén lút tr/ộm, người phụ nữ nũng ch/ặt lấy eo hỏi: “Anh yêu à, anh thấy chiếc váy đỏ có không?”
“Đẹp lắm, em cái cả.”
“Em đã nghĩ rồi, đợi hai chúng ta hôn, em chiếc váy có không?”
Cha bỗng sửng sốt, mỉm vui vẻ nói: “Được chứ.”
Tôi núp bao xi măng phía giàn giáo, giống một đứa ngốc bọn họ, tưởng sự đã còn cần hai mẹ nữa rồi.
Thế chỉ một giây đó, đã mắt chứng kiến cô gái mày xinh quyến rũ kia chút phòng nào đã xuống lầu!
Tôi sợ hãi vô cùng, nhịn bèn hét lên một tiếng, vẻ âm u bước về phía tôi.
Tôi sợ đến vội chạy, chưa bao lâu đã tóm được, ông ta cảnh tôi: “Gia Hà, nói mẹ chuyện này!”
Ngày hôm đã lén quay xem thử.
Cô gái kia nằm trên đất, mũi nào, toàn đều là rực rỡ giống hệt chiếc váy đang trên người.
Sau nghe cô Tư dọn dẹp vệ sinh công trường nói, khi cô gái kia đã th/ai, đứa bé lúc ấy lọt ra, vẻ khi ch*t thảm nhìn, hơn nữa t/ai n/ạn ngoài ý chẳng chốc đã trở nên sóng yên biển lặng.