Tình Thầm Ngọt Như Kẹo Sữa

Chương 11

10/06/2025 17:35

Sáng hôm sau, tôi đến tập đoàn từ rất sớm.

Lục Lê đã ngồi chễm chệ tại bàn làm việc của tôi.

Thấy tôi, cô ta ngước lên, nhướn mày, cười nhạt:

“Chị, cha bảo hôm nay cho em làm quen với công việc trong tập đoàn.”

“Chắc chị không phiền đâu nhỉ?”

Tôi không buồn trả lời, chỉ bước đến điện thoại bàn, bấm số nội bộ:

“Làm ơn cho hai nhân viên an ninh lên văn phòng tôi.”

“Đúng, ngay bây giờ.”

Mặt Lục Lê lập tức biến sắc.

Cô ta lúng túng đứng dậy khỏi ghế, giọng bắt đầu cao lên:

“Lục D/ao!”

“Trần tiên sinh chỉ là tạm thời bị chị mê hoặc thôi. Ai cũng biết rõ hôm đó chị bị b/ắt c/óc!”

“Hơn nữa…”

Tôi quay đầu lại, ánh mắt lạnh lùng như d/ao lướt thẳng qua khuôn mặt đang gi/ận dữ của cô ta.

“Hơn nữa… vụ b/ắt c/óc có liên quan đến cô đúng không?”

“Bằng không, làm sao cô biết rõ chi tiết đến thế?”

“Lục Lê, nếu muốn vu khống thì ít nhất cũng nên động n/ão một chút.”

Khi đội an ninh bước vào, Lục Lê đỏ mặt, miệng lắp bắp cả buổi không nói được lời nào.

Mãi đến lúc bị mời ra khỏi văn phòng, cô ta mới tỉnh lại, quay đầu ném cho tôi ánh nhìn c/ăm h/ận.

Lục Lê không thông minh như tôi từng nghĩ.

Ít nhất thì không được như mẹ cô ta—người đàn bà mà Lục Thiếu Đông âm thầm giấu suốt hai mươi năm.

Mưu mẹo của Lục Lê viết hết lên mặt.

Về Lục gia chưa bao lâu, cô ta đã sốt sắng chen chân vào giới thượng lưu.

Chỉ tiếc là… trong thế giới đó, “gia thế” chỉ là tấm vé thông hành sơ đẳng nhất.

Không khí chất, không bản lĩnh, không quyền lực—thì dù có vé cũng chẳng ai cho cô ta bước vào.

Lục Lê vừa rời đi, đã có người không ngồi yên được nữa.

Cửa phòng bật mở, Lục Thiếu Đông hầm hầm lao vào.

Lục Lê vừa mới đây còn tỏ vẻ ngạo mạn giờ đã hóa thân thành “đóa hoa mỏng manh”, mắt đỏ hoe, gương mặt đầy uất ức.

“Lục D/ao, con làm cái trò gì vậy?”

“Dù sao Lục Lê cũng là em gái con, con gọi an ninh đuổi nó ra khỏi văn phòng là có ý gì?”

“Tập đoàn này là của Lục gia, không phải của riêng mình con!”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
135.12 K
8 Chuyến Xe Đêm Chương 25
11 Tiểu Lỗi Chương 56

Mới cập nhật

Xem thêm