20

Ngồi trong xe, Giang thiếu cổ tay đeo đồng hồ quý giá, tùy ý đặt lên tay lái.

Ánh đèn chiếu lên da thịt trắng như tuyết ở sườn mặt hắn, dưới lông mi thật dài lưu lại cái bóng, làm cho người ta có một loại cảm giác thần bí lại quý khí.

Nói tiếng người chính là, không hổ là thiếu gia.

“Hỏi đi, không phải nghe thấy rồi sao? Muốn hỏi hẳn là không ít.”

Trong đầu tôi lo/ạn cào cào, muốn hỏi quá nhiều, kiến thức tiếp thu được cùng nhận được quá nhiều bất ngờ, cả người đều bắt đầu giả ng/u.

Miệng vừa hói, liền đem lời không nên hỏi kim chủ hỏi ra miệng:

“Anh thích tôi lúc nào?”

Xong đời!

Sao có thể hỏi vấn đề này chứ?

Cùng kim chủ nói chuyện tình cảm chính là đại kiêng kị!

Nhưng...... tôi quả thật muốn biết nhất, Giang Thời Nguyệt hắn......

Có phải thích tôi không?

Giang Thời Nguyệt lười nhác nghiêng đầu, ánh mắt nhìn tôi như mèo lớn đang nhìn con mồi trong lòng bàn tay hắn:

“Lần đầu tiên gặp mặt đã rất thích.”

Tôi đang nghĩ tới hắn nói không thích, tôi nên thong dong giả ng/u ứng đối như thế nào.

Ai ngờ tới hắn nói thích, tôi sẽ rất ngạc nhiên rất vui mừng.

Nhưng câu trả lời này, thật sự là rời khỏi khu vực ứng phó của tôi.

“Nhưng chúng ta cũng chưa từng gặp mặt!”

Giang Thời Nguyệt cười khẽ một tiếng, lấy ví tiền từ trong túi ra đặt ở lòng bàn tay tôi.

Tôi sửng sốt một chút, tiện tay mở ra.

Chính giữa ví tiền có một nam sinh, đang ở trên quảng trường đeo tai nghe vẽ gì đó trên sổ, ánh mắt ôn nhu và chuyên chú.

“Đây không phải là... tôi sao?”

Ba năm trước, tôi vừa tốt nghiệp đại học, lòng tràn đầy muốn làm nhà thiết kế lớn, vì thế còn đặc biệt ra nước ngoài thăm hỏi một nhà thiết kế vô cùng nổi tiếng.

Lúc rời đi, đi ngang qua một tòa kiến trúc, đột nhiên hăng hái, liền lấy ra bản vẽ.

Ví tiền bị đầu ngón tay thon dài của Giang Thời Nguyệt kẹp lại, tôi nhìn theo động tác của hắn, chỉ thấy Giang Thời Nguyệt cười với tôi, nháy mắt một cái.

Giọng nói có chút dí dỏm hiếm thấy:

“Ánh trăng sáng tôi nhất kiến trung tình năm đó có đẹp không?”

Tôi?

Là...... ánh trăng sáng của Giang Thời Nguyệt?

“Tôi ở các trường đại học nước ngoài tìm em thật lâu, thẳng đến trước khi về nước, có người nói lỡ miệng, mới biết được Phó Ngạn tìm cho tôi một thế thân.”

“Lại nói tiếp, hắn coi như là bà mối của hai chúng ta.”

Khi nói đến bà mối, từng chữ từng chữ nhảy ra ngoài, có chút ngây thơ:

“Chuyện duy nhất tôi hối h/ận, chính là khi đó không có tiến lên nói chuyện với em, làm cho tôi chậm trễ lâu như vậy mới đến bên cạnh em.”

Tôi chớp chớp mắt, thử mở miệng:

“Vậy nếu... tôi không thích anh thì sao?”

Hắn đưa tay rút cà vạt của tôi ra, quấn quanh tay, chậm rãi kéo tôi vào:

“Không sao, vậy tôi sẽ trói em bên người, một năm, mười năm, chỉ cần đối tốt với em, em nhất định sẽ thích tôi.”

Sắc mặt tôi đỏ lên, ngại ngùng chiếm lấy tâm trí, giọng điệu bá đạo:

“Để cho tôi ở phía trên một lần, tôi liền thích anh!”

Khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo của Giang Thời Nguyệt nhìn tôi hồi lâu, đột nhiên hôn lên, cường ngạnh nuốt sạch hơi thở của tôi.

“Được, cho em ở phía trên.”

Có phải hay không đây, lời đàn ông nói, nhất là ở trên giường căn bản không thể tin!

Phù! Ở trên khác “ở trên”! Hắn không phải là người ở trên nha!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Vào Hạ

Chương 17
Cậu học sinh nghèo lạnh lùng, ít nói ấy đã ba lần liên tiếp cướp mất vị trí số một của anh trai tôi. Tôi đang định dạy cho cậu ta một bài học, thì cậu ta lại nói: “Có thể nhường lại vị trí số một cho anh trai em cũng được. Điều kiện là…mỗi tuần ôm tôi ba lần.” Hầu kết của cậu ta khẽ trượt, giọng nói thấp trầm: “Không được cách lớp vải, em đồng ý không?” Tôi sững sờ, trừng mắt nhìn cậu ta, mặt đỏ bừng: “Cậu…cậu b i ế n t h á i! Lo mà quản tốt bản thân cậu đi! Anh trai tôi đâu cần cậu nhường? Chỉ cần lần sau anh ấy có phong độ, thì sớm muộn gì cũng vượt xa cậu mười tám con phố!” Nửa tháng sau, anh trai tôi lại lần nữa bị cướp mất vị trí đứng đầu. Chàng trai nghèo kia từ trên cao nhìn xuống tôi, ánh mắt thản nhiên nhưng đầy áp lực: “Chẳng lẽ em cũng muốn anh trai mình mãi mãi làm kẻ số hai à?” Tôi nghiến răng, nhắm chặt mắt. Được thôi! Ôm thì ôm! Có mất miếng thịt nào đâu chứ!
3
6 Âm Thanh Của Đàn Chương 22
7 Phân Hóa Lần Hai Chương 21
10 Hôn Tiểu Châu Chương 20
11 Mùa Hè Bất Tận Chương 15
12 Nhờ Có Anh Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm