9
Cố s/ợ d/ao cổ lo nhìn.
Mấy sĩ thân hình to lớn vây quanh Anh ấy ngồi đặt tay trên xe lăn, các khớp xươ/ng rõ, những đường gân nổi lên, mày:
“Cố Ngôn, đối xử với dám chuyện như vậy sao.”
Âm thanh vang mặt nghiêm khắc.
Khuôn mặt thanh tú, mày lạnh lùng , môi mỏng mín còn mại hơn cả lúc nói chuyện, muốn hôn gh/ê!
Ui da, đầu quá, là sắp rồi!
Hắn thốt lên: “Ông thật đẹp trai!”
Còn chiêm ngưỡng lỗ đang đỏ của thì cảm giác lạnh sống lưng tràn về.
Giọng lạnh “Chỉ cần đồng ý nhắm vào nhà họ Lâm nữa, sẽ động đến hắn.”
Tôi phục Thế này chút gì giống nam chứ?
Đây chẳng phải là một tên đại ngốc 24K sao!
Tôi ủy về phía Trầm, tuyệt vọng nháy mắt với hắn: “Ông sợ quá à~”
Nó nhẹ nhàng tình cảm đến cũng cảm t/ởm.
Cố cũng t/ởm, mày Trầm:
“Ca à, sao lại thích đồ chơi này? Cứ ẻo lả như vậy, ch*t được.”
Ch*t ti/ệt, người đàn ông này nói chuyện thật khó nghe.
Không hiểu niềm nhỏ giữa các cặp chút nào.
Tôi ủy về phía Trầm: “Ông nói gì ông xã.”
Sắc mặt chút thay đổi: "Đừng giả vờ nữa.”
Được thôi.
Tôi đứng dậy khỏi ghế, dùng trái tay tóm lấy cổ tay ta, t/át mạnh khiến ngã xuống đất:
“Thật phép gì cả. Em nên gọi là chị dâu…”
“Không đúng. Gọi là rể.” Suy nghĩ ngày mới nặn ra một từ mới.
Cố còn đang nằm dưới lấy lại tinh thần thì sĩ của đ/è lại.
Hắn kinh ngạc: “Anh, sao…”
Tôi nháy mắt mấy cái, chỉ những sĩ của Trầm: cảm quen mắt sao?”
Lúc trói cảm nhận ra được. Đối phương đưa cho một con d/ao, càng trọng hơn là nói với tôi: “Cố tiên sinh lo cho anh.”
Ah! chồng của giọng điệu cứng rắn trái tim yếu mềm!