Trong nhóm giờ chỉ 17 người, gồm trưởng nhóm.
Tôi và trở về cũ.
Bây giờ thời hè nên ở học không ai.
Điều kỳ lạ cổng đã mở sẵn nhưng không bảo vệ.
Bởi vì tận mắt chứng kiến của Trương Khiết nên tâm trạng tôi khá nặng nề.
“Bốn người đã qu/a đ/ời đều đã làm những chuyện quá đáng với Mai nhỉ? Hứa Nặc, anh thử xem người tiếp theo sẽ ai đi?”
Thẩm nhẹ hỏi tôi, làm cánh tay tôi nổi hết da gà da lên.
Đây một cuộc b/áo th/ù.
Hôm nay, giỗ của Mai.
Lúc tôi đến phòng học, phòng đã đầy người ngồi vì của Trương Khiết nên tôi bị lỡ mất chút thời gian.
Tất những mắt phòng đều hướng về phía tôi đứng hãi, mệt mỏi, nhiên, thờ ơ…
“Ting ting ting…” vô số tiếng điện đột nhiên reo lên.
Một hình đại hoa hồng đen xuất hiện, tin nhắn nhóm chat.
“Chào mừng 16 học đã tới tham gia buổi họp lớp năm nay giờ.”
“Sau đây, ta cùng nhau trò Thật Lòng nhé.”
“Mỗi học sẽ một việc x/ấu mình làm với Mai hồi học, sau đó những học khác sẽ giơ tay bỏ phiếu. Người nào tội nặng sẽ ch*t.”
1. được dối.
2. được cố gắng rời đi.
3. được làm lo/ạn trật tự trò chơi.
Thật sự đ/áng s/ợ!
Nếu như đã hơn nữa tội nặng mà do người khác ra phán quyết! Người xếp chót, người tội nhẹ trả giá bằng mạng sống nữa!
Ai ở đây mà không người tai mặt lớn cơ chứ?! Thế mà chút nữa ra tội nặng nhất của mình để nói…
Đúng một cuộc khảo nghiệm tính người mà.
Người ảnh đại hình hoa hồng đen này, cuộc ai?