Ai Đó Trong Tủ Quần Áo

Chương 8

07/05/2025 11:57

Tôi đã gặp vị thám tử tên Hứa Kinh.

Đối phương là một thanh niên trẻ đeo kính, tóc chải ngược. Văn phòng của anh ta nằm trong khu chung cư cũ nát. Dù không gian làm việc đơn sơ, nhưng kỹ năng nghiệp vụ của tiểu Hứa lại rất chuyên nghiệp. Sau khi gặp mặt, anh ta pha cho tôi tách trà ngon, còn Khả Khả được m/ua cho một ly trà sữa ngọt ngào. Đối diện với Khả Khả, anh ta không tra hỏi mà chỉ trò chuyện thân mật, hỏi con bé thích phim hoạt hình nào, đọc sách gì, bài văn nào trong sách giáo khoa mà con bé cho thú vị nhất. Tất cả câu trả lời của Khả Khả đều liên quan đến các tác phẩm từ hai mươi năm trước.

Sau khi nắm được tình hình, tiểu Hứa gọi tôi vào phòng riêng:

"Thưa ông Chung, có vẻ con gái ông thực sự đến từ hai mươi năm trước. Đây là vụ án kỳ lạ nhất tôi từng tiếp nhận."

"Vì sự việc quá ly kỳ, tôi quyết định miễn phí cho ông vụ này. Tôi cũng muốn biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra."

Nghe nói được miễn phí, tôi vội vàng cảm ơn. Tiểu Hứa lại hỏi: "Ông Chung, không biết ông có nghe nói về những không gian kỳ lạ trên Trái Đất nơi thời gian trôi với tốc độ bất thường kiểu có thể cực nhanh hoặc cực chậm? Tôi nghi ngờ chiếc tủ mà con gái ông mắc kẹt chính là nơi thời gian trôi chậm đến kinh ngạc."

"Người thường trải qua hai mươi năm, nhưng trong tủ chỉ là hai ba ngày. Vì thế dù hai vợ chồng ông đã già đi, cô bé vẫn giữ nguyên hình dáng ban đầu."

Tôi kinh ngạc: "Lại có chuyện kỳ quái như vậy sao?"

"Chính x/á/c!"

Anh ta rút từ kệ sách một cuốn "Những bí ẩn chưa được giải đáp trên thế giới", lật đến trang có ghi trường hợp: "Vào thế kỷ 19 tại châu Mỹ, một người đàn ông da trắng lạc trên đảo hoang 25 năm. Khi được phát hiện, ngoài bộ râu dài ra, ông ta không hề có dấu hiệu lão hóa. Nhiều người cho rằng hòn đảo đó có tốc độ thời gian trôi cực chậm."

Tôi chăm chú đọc xong, quả thực đúng như lời Hứa Kinh nói.

"Hiện giờ tôi cần thực hiện thí nghiệm trong chiếc tủ đó. Ông có thể đưa tôi về căn nhà đó ngay bây giờ được không?"

"À, ông nên làm xét nghiệm ADN với cô bé này. Để x/á/c nhận từ góc độ sinh học, hai người có đúng là cha con không nữa."

"Xét nghiệm ADN?" Tôi nhíu mày, "Tốn khoảng bao nhiêu?"

"Khoảng hơn ba nghìn. Tôi có chỗ quen, rẻ nhất hai nghìn thôi."

Tôi lập tức từ chối: "Con trai tôi kết hôn còn cần rất nhiều tiền, tôi muốn m/ua một chai rư/ợu ngon cũng gần ba nghìn... Tiết kiệm được đồng nào hay đồng đó."

"Con gái tôi, tôi nhận ra ngay, cần gì xét nghiệm."

"Vậy chúng ta đi về quê ông luôn đi."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm