VỢ TÔI LÀ TỔNG TÀI HÀO MÔN

Chương 11

09/08/2025 20:43

"Xuân Sinh, anh chạy cái gì thế?" Thẩm Mạc Thành đột nhiên quay người lại, ánh mắt ướt lạnh dính ch/ặt vào người tôi.

Tôi thu chân trái trần về, đặt lên trên mặt giày của chân kia. Cúi gằm mặt, nắm ch/ặt tay. Là tư thế phòng bị.

"Xuân Sinh, anh đang sợ em à?" Thẩm Mạc Thành nhướng mày, đi đến trước mặt tôi.

Đôi giày da đắt tiền dừng lại bên cạnh bàn chân trần của tôi.

"Điền Xuân Sinh, anh sợ em làm gì?"

Tôi há miệng, nhưng không phát ra thành tiếng.

Hắn khụy xuống nửa người, ngón tay nâng cằm tôi lên, bắt tôi phải nhìn vào hắn: "Nói đi."

Nước mắt tôi không cam lòng rơi xuống: "Em không phải kẻ đi/ên, cũng không ngốc… Em lừa dối anh..."

Hai người kia gọi hắn là tổng giám đốc, tổng giám đốc nghĩa là gì?

Nghĩa là giữa tôi và hắn, có khoảng cách xa như trời với đất.

Hắn có thể sống trong tòa nhà cao nhất, dưới chân giẫm lên tấm thảm mềm nhất. Thậm chí vung tay một cái, là có thể khiến người ta g/ãy chân.

Nhưng tôi chỉ có sức lực, dựa vào việc khuân vác gạch trên công trường để sống qua ngày. Tôi lấy gì để giữ hắn lại?

"Ừ, em đã lừa dối anh. Vậy nên, anh không cần em nữa à?"

Tôi lắc đầu: "Anh, anh ngày mai còn phải trở lại công trường, còn phải làm việc."

"Điền Xuân Sinh, anh ở lại." Hắn ngắt lời tôi, nắm lấy tay trái tôi, ngón tay đan vào nhau: "Ở lại đi, em sẽ đối xử tốt với anh, được không?"

Tôi muốn nói không được, nhưng miệng như bị keo dính lại.

Đây chính là Thẩm Mạc Thành, vợ tôi đấy.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm