CÓ lẽ miệng bị đ/á/nh tứa m/áu.

Không thực sự bị b/ắt n/ạt là được.

Tôi buông tay, quay mắt đi, nói: "Không sao, bảo vệ khuôn mặt của cháu đi."

Đó là thứ khiến tôi mềm lòng.

Triệu Chi Hành vẫn nở nụ cười: "Cậu thích khuôn mặt tôi à?"

Đúng là thích.

Triệu Chi Hành rất giống Triệu Dung.

Sau khi mẹ Triệu Dung cưới bố tôi, có một khoảng thời gian chị như chị gái ruột của tôi.

Khi tôi không có ai chăm sóc, Triệu Dung nấu cơm cho tôi, còn đi họp phụ huynh thay tôi.

Tôi không có mẹ, thiếu thốn tình thương.

Thời mới biết yêu, tôi từng thầm thương Triệu Dung, dù chị ấy lớn tuổi hơn nhưng rất xinh đẹp.

Triệu Dung yêu đương rất nhiều lần, chẳng lần nào là với tôi.

Năm tôi mười bảy tuổi, Triệu Dung bỏ theo một người đàn ông.

Sau đó, tôi không gặp lại chị ấy nữa.

Chỉ nhận được một cuộc điện thoại trước khi chị ấy ch*t, gửi gắm Triệu Chi Hành cho tôi.

Tôi không muốn quản đứa con trai do Triệu Dung sinh với người đàn ông khác, nhưng sau khi nhìn thấy khuôn mặt Triệu Chi Hành, tôi đổi ý.

Tên nhóc này rất giống Triệu Dung, tôi không nỡ.

Tôi bảo tài xế Trịnh m/ua th/uốc mỡ, Triệu Chi Hành theo tôi lên xe.

Thằng nhóc ngồi chỗ xa tôi nhất, dựa vào cửa kính, hỏi: "Tôi có bị kết án không?"

"Cậu sẽ thuê luật sư giải quyết giúp cháu."

"Miễn là cháu nghe lời."

Tôi xoa nóng th/uốc mỡ trong lòng bàn tay, ngẩng cằm ra hiệu: "Lại đây."

Triệu Chi Hành khựng lại, di chuyển về phía tôi chút.

Vẫn quá xa, không với tới.

Tôi không muốn nói nhiều, tóm cổ áo kéo mạnh, Triệu Chi Hành không kịp giữ thăng bằng, ngã sấp xuống đùi tôi,

Má trái sưng đỏ nghiêng hẳn về phía tôi.

[.........]

Tư thế hơi kỳ cục.

Thôi, nằm vậy đi.

Đều là đàn ông cả.

Như thế cũng tiện.

Tôi áp bàn tay dính th/uốc mỡ lên má sưng của cậu ấy.

Triệu Chi Hành cứng người, không nhúc nhích, trông rất ngoan.

Hơi thở phả vào quần tôi, xuyên qua lớp vải mỏng, vô tình khêu gợi làn da nh.ạy cả.m của tôi.

Hơi khó xử.

Tính toán sai rồi.

Tôi muốn nhanh xoa th/uốc xong, mau bảo nó dậy, tay đ/è mạnh khiến đầu Triệu Chi Hành lại đẩy sâu hơn về phía bụng dưới.

Giờ thì tốt rồi, càng gần hơn.

Vừa định kéo nó ra, Triệu Chi Hành đột nhiên há miệng cắn vào đầu khóa kéo của tôi, cố kéo xuống.

Cái thằng ranh này, định làm gì vậy?

Tôi tóm ch/ặt cằm cậu ấy, ép thẳng mặt lên: "Cháu làm cái gì thế?"

Triệu Chi Hành liếm đôi môi khô nẻ, cúi mắt nói: "Giúp cậu."

Hàng mi dài đen in bóng dưới mắt, khẽ hỏi: "Như thế có tính là nghe lời không ạ, thưa cậu?"

Tiếng "cậu" rất nhẹ, nghe như lời châm chọc.

Tôi và Triệu Chi Hành chỉ từng gặp ba lần, trước đó, tôi tình cờ gặp cậu ấy ở quán bar.

Cậu ấy đeo mặt nạ nhảy trên sân khấu, đám đười bên dưới phát đi/ên lên.

Triệu Chi Hành biết mình đẹp, và cũng rất giỏi lợi dụng vẻ đẹp ấy.

Khiêu khích người ta đi/ên lên, ki/ếm tiền từ họ, rồi còn muốn rời đi mà không dính dáng gì.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm